Cởi bỏ khẩu trang, hắn liền tựa như an ủi mà bắt đầu liếʍ hôn, gặm cắn chiếc cổ non mềm của cô.
Đồng thời, lại như hút thuốc phiện, hưng phấn đến thân thể không khống chế được mà phát run: "Em thơm quá, thật thơm..."
Vừa nói, tay hắn còn vừa chạm vào âm thần của cô, nhẹ nhàng đảo quanh, khiến da^ʍ thuỷ bắt đầu rỉ ra.
Hoa huyệt vừa ngứa lại vừa có cảm giác kỳ lạ, khiến toàn thân như nhũn ra, Giản Tình muốn giãy dụa, nhưng lại không còn chút sức lực nào, chỉ có thể giận dữ, xấu hổ nghiêng đầu.
Rút miếng vải trong miệng cô đi, cũng không kìm nén thêm nữa, đối phương liền hưng phấn hôn lên đôi môi đỏ mọng mà bản thân mơ ước đã lâu kia.
Đầu lưỡi hắn không ngừng tham lam du tẩu trong miệng Giản Tình, đoạt hết không khí, lại quấn quýt, cuốn lấy mật dịch trong miệng cô.
Cảm giác chán ghét bắt đầu dâng lên, nắm bắt cơ hội, Giản Tình liền tàn nhẫn cắn mạnh một cái, khiến vị rỉ sét bắt đầu lan tràn trong khoang miệng.
Bị đau, người kia liền đau đớn rít nhẹ một tiếng, không thể không lui ra.
"Tên biếи ŧɦái chết tiệt, mau thả tôi ra! Cha tôi là chủ tịch tập đoàn Thịnh Thế, ông ấy nhất định sẽ không tha cho anh!"
Giản Tình vốn cho rằng kẻ này sẽ tức giận, nhưng không, đứng trước lời đe doạ, hắn lại chỉ như si như dại mà ngậm lấy vành tai cô, thì thào: "Anh biết, anh biết chứ, em là Giản Tình... Là bảo bối của anh..."
"Anh yêu em, anh yêu em."
"Biếи ŧɦái! Buông tôi ra!" Vừa giận dữ lại vừa ghê tởm, Giản Tình chỉ có thể lớn tiếng kêu gào.
"Suỵt, bảo bối, nếu không muốn người khác nhìn thấy bộ dạng này của em thì im lặng một chút."
"Em thật sự chẳng ngoan gì cả, lúc nào cũng nhe nanh múa vuốt với anh, anh sẽ tức giận đấy."
Cảm nhận bàn tay lạnh lẽo tựa như một con rắn độc đang vuốt ve sau cổ mình, Giản Tình liền sợ đến cả người run rẩy, tựa như một con thỏ bị dồn đến đường cùng.
Cô không dám nhúc nhích, cuối cùng chỉ có thể chuyển từ chửi bới thành xin tha, nước mắt cũng "lộc cộc" rơi xuống.
"Van... Van xin anh... Buông tha cho tôi đi... Anh muốn bao nhiêu tiền... Tôi cũng sẽ cho anh... Xin anh mà."
"À..." Nhẹ nhàng ứng thanh, ngón tay đối phương cũng đã kéo qυầи ɭóŧ đang ướt đẫm của Giản Tình sang một bên. Sau đó không chút báo trước, bất ngờ đâm một đốt ngón tay vào trong mật huyệt.
"Anh không cần tiền..."
"Chỉ cần em nói yêu anh... Anh sẽ không để mọi người nhìn thấy bộ dạng dâʍ đãиɠ vừa rồi của em."