Là nhân viên lâu năm của cục quản lý thời không, nhiệm vụ của Giản Tình là xuyên vào thế giới tiểu thuyết, giúp nữ chính thoát khỏi nam chính biếи ŧɦái, thành công sống hạnh phúc bên nam phụ.
Bối cảnh của thế giới lần này là thanh xuân vườn trường.
Nội dung đại khái chính là nam chính và nữ chính là bạn cùng bàn, lâu ngày tiếp xúc, cả hai đều nảy sinh tình cảm với nhau, nhưng lại không dám nói ra.
Lúc này, nam phụ là trúc mã của nữ chính đã bất ngờ xuất hiện, khiến nam chính hiểu lầm, cho rằng nữ chính không thích mình.
Vốn là người có thần kinh không ổn định, nam chính liền bắt đầu tìm cách chiếm hữu, giam cầm nữ chính. Mở ra quá trình ngược luyến tàn tâm, tổn thương lẫn nhau.
Mà thân phận của Giản Tình lần này, cũng chỉ là một nữ phụ pháo hôi, có cảm giác tồn tại vô cùng thấp.
Rõ ràng là một tiểu thư nhà giàu, nhưng bình thường lại thích chơi bời lêu lổng, cùng đám côn đồ trong trường kéo bè kéo phái, gây sự khắp nơi.
Giản Tình xuyên đến thế giới này cũng đã được hơn hai tháng.
Khoảng thời gian này, cô không chỉ thường xuyên ngăn cản nam nữ chính gặp mặt, mà còn dựa vào gia thế của mình, nhờ giáo viên đổi chỗ, thay thế nữ chính, trở thành bạn cùng bàn với nam chính.
Nữ chính tên Lâm Tại Tại, là lớp trưởng của lớp. Thân hình nhỏ nhắn, xinh xắn, gương mặt ngọt ngào, mềm mại, tựa như em gái nhà bên.
Lúc này, cô đang cầm theo bài tập đứng trước mặt một nam sinh, ngượng ngùng nói: "Lục Cảnh, cậu có thể dạy mình làm câu này được không?"
Nam chính Lục Cảnh, chính là học bá có thành tích đứng đầu toàn trường. Không những học giỏi, mà ngoại hình còn vô cùng xuất chúng...
Dáng người cao gầy, chí ít cũng hơn 1m8, mái tóc hơi dài, vừa vặn rũ xuống ngang trán, lông mi rất đen, cũng rất dày, khiến ánh mắt vốn đã sâu thẳm lại càng trở nên tĩnh mịch như mặt hồ mùa đông.
Nhìn xem thiếu nữ trước mặt, Lục Cảnh vẫn còn chưa nói gì, thì ở bên cạnh, người nào đó vốn đang ngủ gục trên bàn cũng đã cau có ngẩng đầu, lớn tiếng quát: "Ồn ào như vậy, có để ai ngủ nữa không?"
Bầu không khí tốt đẹp bị cắt ngang, nhìn Giản Tình, rõ ràng muốn phản bác gì đó, nhưng cuối cùng, Lâm Tại Tại vẫn là không có đủ dũng khí.
"Xin lỗi Lục Cảnh, mình sẽ quay lại sau..."
Nhìn xem bóng lưng không quá cam tâm của nữ chính, Giản Tình cũng chỉ có thể thở dài trong lòng.
Mong một ngày nào đó nữ chính có thể nhận ra, cô làm như vậy, cũng chỉ là vì muốn tốt cho cô ấy mà thôi.
Hiện tại là mùa hè, hơn nữa còn là giữa trưa, nên không khí trong phòng cũng vô cùng oi bức.
Chỉ nằm thϊếp đi một lúc như vậy, trên người Giản Tình cũng đã rịn ra một tầng mồ hôi mỏng, khiến chiếc áo đồng phục vốn đã không dày dặn lại càng trở nên mỏng manh, gần như trong suốt.
Nhìn giọt mồ hôi thuận theo sườn mặt xinh đẹp, lăn dài trên xương quai xanh, lại rơi vào bầu ngực bị ẩn giấu dưới áo sơ mi của Giản Tình, hầu kết Lục Cảnh liền vô thức lăn lộn.
Hắn si mê nhìn giọt mồ hôi kia, chỉ có thể âm thầm nuốt nước bọt, nhằm giảm bớt cảm giác khát khô nơi cổ họng. Cố nhịn xuống xúc động ấn Giản Tình vào trong ngực, tùy ý liếʍ cắn.