Trùng Đực Sợ Xã Hội Nổi Tiếng Khắp Cõi Mạng Nhờ Truyện Tranh

Chương 13

Uống một hơi.

Cảm nhận được vị ngọt và vị đắng trong miệng, Bùi Dụ Châu mím môi dưới, không nhịn được thở dài.

Quả nhiên, anh không phải là người của nấu ăn mà.

Mặc dù sinh ra ở Trung Quốc nơi có nền ẩm thực phong phú, nhưng anh chỉ có một cái miệng biết ăn.

Về phần đôi tay đó khi nấu nướng, đừng nói đến những món phức tạp, mà ngay cả món trứng xào cà chua đơn giản nhất, vào trong tay anh đều có thể biến thành không thể nào nuốt nổi.

Hơn nữa giờ đây xuyên đến trùng tộc, các loại gia vị và thức ăn trên cơ bản đều đổi tên gọi, điều này tạo thêm một bức tường dày cho hành trình nấu ăn vốn đã khó khăn của Bùi Dụ Châu.

Cũng không biết vừa rồi anh lấy đâu ra tự tin, cho rằng mình xuyên qua là có thể thức tỉnh bản năng bẩm sinh nào đó của nước nhà.

"..."

Uống nốt phần dịch dinh dưỡng còn lại, Bùi Dụ Châu liếʍ bờ môi hơi đắng, từ trong tủ lạnh lấy ra một quả táo bỏ ra rất nhiều tiền mua, rửa sạch rồi lập tức cắn một miếng.

Vị ngọt trong nháy mắt tràn vào trong khoang miệng, để cho trùng đực vừa mới bị dịch dinh dưỡng phá hủy khoang miệng dễ chịu hơn không ít.

Vẫn cần phải kiếm tiền.

Bùi Dụ Châu nghĩ, bây giờ không chỉ là vấn đề phòng ở, còn có vấn đề ăn uống của mình nữa.

Bởi vì dịch dinh dưỡng phổ biến trên thị trường, trong trùng tộc, thức ăn bình thường vô cùng đắt đỏ.

Cho nên, Bùi Dụ Châu hoặc là kiếm được càng nhiều tiền hơn, hoặc là uống dịch dinh dưỡng ba bữa một ngày để tồn tại trong suốt quãng đời trùng còn lại của mình.

Vế sau thật sự là quá đáng sợ.

Tuy dịch dinh dưỡng bao no, nhưng bất kể là hương vị gì thì nó cũng chỉ là một gói chất lỏng, nếu dùng lâu dài, Bùi Dụ Châu lo lắng cho hàm răng của mình có khi nào sẽ lung lay rụng đi do lâu ngày không sử dụng không nữa?

Cho nên thỉnh thoảng, anh vẫn cần thỏa mãn một chút ham muốn ăn uống của mình.

Hít sâu một hơi, Bùi Dụ Châu cúi đầu lại cắn một miếng nữa trên quả táo, sau đó đi ra phòng bếp tiến vào phòng khách, khoanh chân ngồi ở trên thảm trải sàn ngoài ban công, hưởng thụ thời gian rảnh rỗi ít ỏi trong ngày của mình.

Lúc này trời đã tối.

Bùi Dụ Châu vẫn luôn thích làm việc trước nghỉ ngơi sau, cho nên sau khi đăng preview lên anh cũng không lựa chọn nghỉ ngơi, mà là sau khi uống xong một túi dịch dinh dưỡng anh quay trở lại phòng làm việc ảo bắt đầu sáng tác truyện tranh cần phát hành vào buổi tối.

Cho đến khi dùng sức mạnh tinh thần hoàn thành nét vẽ cuối cùng của truyện tranh, anh mới bước ra khỏi phòng làm việc.

Thật ra vào lúc đó, thời gian của anh cũng tương đối dư dả.

Cho đến khi chợt nảy lên ý nghĩ nấu ăn trong phòng bếp một phen, kết quả, chẳng những không có cơm ăn, mà ngay cả thời gian cũng đã trôi qua hơn nửa.

Bùi Dụ Châu mệt mỏi cả thể xác lẫn tinh thần lười biếng tựa vào tấm kính phía sau, nhai táo, ngửa đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.

Ánh đèn neon rực rỡ, cùng với vô số tòa nhà cao tầng làm bằng sắt thép bên ngoài chiếu vào trong mắt anh.

Bùi Dụ Châu hiện giờ ở trọ trong tòa nhà mười tầng, nhưng trước những tòa nhà cao tầng khổng lồ bên ngoài, nó vẫn nhỏ bé như một hạt bụi.

Tính ra, anh đã đi tới thế giới này được mười sáu ngày, nhưng vẫn không có cảm giác chân thật về thế giới này như cũ.

Xa xa, biểu ngữ điện tử khổng lồ màu sắc sặc sỡ trải dài giữa hai tòa nhà cao tầng, trên đó đang phát cảnh chiến đấu giống như một bộ phim khoa học viễn tưởng. Bên cạnh, lại là một quảng cáo điện tử rực rỡ và tươi sáng nối tiếp nhau.

Dưới bầu trời xám đen, cảnh tượng hình chiếu ba chiều ảo dường như hoàn toàn dung hòa nhập vào trong không trung, thường xuyên di chuyển giữa các tòa nhà cao tầng, như thể nó thật sự tồn tại trong thành phố này.

Hành tinh chỗ của Bùi Dụ Châu nằm trong tinh vực trùng tộc, cách xa hành tinh Hoàng đế trung tâm, là hành tinh trung bình Titania số 21.

Quần thể trùng không nhiều lắm, cảm giác tồn tại trong toàn bộ tinh vực cũng không mạnh. Nhưng đối với một hành tinh thậm chí chưa từng xuất hiện trong nguyên tác, thì trình độ khoa học kỹ thuật tiên tiến của nó đã vượt xa Lam Tinh.

Đương nhiên, giá cả cũng cao hơn.

Trước đây Bùi Dụ Châu nghe hệ thống giới thiệu, các hành tinh trong tinh vực trùng tộc đều lấy hành tinh Hoàng đế làm trung tâm, sau đó từ trong ra ngoài chia làm ba cấp bậc cao trung thấp.

Trong đó trình độ khoa học kỹ thuật, hệ số an toàn cùng với giá cả đều chia theo cấp độ của hành tinh, hơn nữa chênh lệch rất lớn.

Tựa như 100.000 trong tay Bùi Dụ Châu chỉ có thể duy trì một tháng tiền thuê nhà, nhưng nếu ở trên hành tinh cấp thấp cũng có thể thuê được sáu bảy năm.

Nhưng Bùi Dụ Châu cũng không có ý định đi tới hành tinh cấp thấp.

Thứ nhất là anh tương đối hài lòng với tình trạng hiện nay, đơn giản là sẽ không dễ dàng chuyển nhà.

Thứ hai là do hệ số an toàn của hành tinh cấp thấp.