Trùng Đực Sợ Xã Hội Nổi Tiếng Khắp Cõi Mạng Nhờ Truyện Tranh

Chương 10

Người nên nổ tung tan xác cùng với cơ giáp của mình trong vũ trụ, bây giờ lại đang ngồi ở trong ký túc xá sĩ quan Quân khu 1 mà hắn đã rời khỏi hai năm?

"..."

Một ý nghĩ gần như hoang đường hiện lên trong đầu trùng cái, thúc giục hắn vươn tay ra cầm lấy quang não ở trên bàn.

Lông mi khẽ rung động, trùng cái nhìn thời gian hiện lên trên màn hình, nhịn không được dùng đầu ngón tay qua lại vuốt ve nhiều lần.

Cuối cùng, hắn vẫn chấp nhận hiện thực vô cùng hoang đường nhưng thật sự đã xảy ra này.

Hắn thật sự đã quay lại ba năm trước.

Trở lại khi mọi thứ chưa xảy ra.

Linh kiện bén nhọn bên cạnh quang não từng chút từng chút đâm vào lòng bàn tay trùng cái, máu từ từ chảy ra, nhưng trùng cái dường như không cảm nhận được.

Hắn vẫn giữ nguyên động tác như khi đang kiểm tra quang não vừa rồi, con ngươi màu đen sâu thẳm, như thể đang thả trôi chính mình, lại như là đang tự hỏi gì đó.

Gió đêm mát lạnh xen lẫn chút se lạnh lay động tấm rèm cửa sổ, nhưng không cách nào lay chuyển được không khí càng lúc càng ngưng trọng trong phòng.

Dưới bóng đêm u ám, vật đổi sao dời, cốt truyện rách nát ban đầu dưới tình huống không ai phát hiện sáng lên rồi lại lại ảm đạm xuống.

Giống như có thứ gì đó đã thay đổi, lại giống như chỉ là ảo giác mà thôi.

Bùi Dụ Châu chậm rãi mở mắt ra.

Trùng đực có thói quen ngủ sớm khi còn ở Lam Tinh, dưới ảnh hưởng của ngón tay vàng ngày hôm trước, anh bắt đầu ngủ từ mười giờ tối, ngủ thẳng cho đến mười giờ sáng ngày hôm sau.

[Ký chủ! Ký chủ anh tỉnh rồi!]

Hệ thống đã đang quan sát điểm danh vọng của Bùi Dụ Châu suốt đêm, ngay khi anh mở mắt nó lập tức bay đến trước mặt Bùi Dụ Châu.

Chỉ vì muốn tạo cảm giác bất ngờ cho Bùi Dụ Châu, cơ thể tròn trịa của hệ thống run rẩy hai cái, cố gắng kiềm chế cảm xúc kích động của mình, vào lúc trùng đực tóc bạch kim nhìn chằm chằm trần nhà ngẩn người, nó chỉ tiến tới nhỏ giọng nói:

[Ký chủ, anh nhìn vào bảng nhiệm vụ tí đi.]

Nghiêng đầu nhìn thoáng qua quả cầu màu đen giống như bị điện giật run tới run lui bên cạnh. Bùi Dụ Châu chớp chớp hai mắt, sau đó trong ánh mắt phấn khích không thôi của hệ thống, chậm rì rì đem mở bảng nhiệm vụ ra trước mặt mình.

Trên màn hình ảo phát ra ánh sáng màu xanh lam, điểm danh vọng tối qua vẫn là 0 trải qua một đêm đã tăng lên, đến bây giờ dĩ nhiên đã có hơn 10 triệu, hơn nữa con số này còn đang không ngừng tăng lên.

Nhưng mà, ngay khi Bùi Dụ Châu kiểm tra điểm danh vọng, hệ thống lại gần nhìn vẻ mặt nhàn nhạt của anh, khó hiểu xoay người nhìn điểm danh vọng ở bên trên:

[Ký chủ, anh không vui sao?]

"Hả?"

Bùi Dụ Châu mê mang lên tiếng, nhìn điểm danh vọng trên bảng nhiệm vụ, đầu óc mơ hồ chậm nửa nhịp phản ứng lại: Ồ! Danh tiếng của mình dường như tăng lên rất nhiều.

Vậy có nghĩa là...

Ánh mắt Bùi Dụ Châu vốn hơi dại ra đột nhiên trở điềm đạm, một giây sau, anh đóng bảng điều khiển lại với tốc độ mà hệ thống không kịp phản ứng, tiện thể cầm lấy quang não bên cạnh gối lên, mở Tinh Võng ra, trực tiếp tiến vào kênh video ngắn.

Ánh mắt trùng đực nghiêm túc, đi thẳng vào giao diện Quân Chủ.

Sau đó ngay từ cái nhìn đầu tiên, anh đã nhìn thấy một chuỗi số 0 sáng lấp lánh trong cột có tên doanh thu bên dưới hình đại diện của mình.

"Một, mười, trăm, một nghìn, mười nghìn... năm trăm nghìn..."

Bùi Dụ Châu không thể tin dụi dụi mắt, lại ghé sát vào màn hình ảo để kiểm tra lại lần nữa.

Đúng rồi!

Chính là năm trăm nghìn!

Ban đầu anh nghĩ rằng mình có thể kiếm được một 100.000 trong vòng một tuần là tốt rồi, nhưng bây giờ, anh vậy mà thực sự đã kiếm được 500.000 từ tác phẩm đầu tiên chỉ trong một đêm!

Ngay cả sau khi trừ đi 100.000 mà nền tảng tính phí, anh cũng có thể nhận được 400. 000!

Bùi Dụ Châu, người không có khái niệm về điểm danh vọng, lúc này khi nhìn vào tiền thật, tinh tệ có thể tránh mình phải lang thang, cuối cùng đã trở nên vui lên.

"400.000, ít nhất có thể ở được ba tháng."

Bùi Dụ Châu chuẩn bị trả trước tiền thuê nhà ba tháng, sau đó để lại 100.000 sinh hoạt phí.

Mặc dù nói dịch dinh dưỡng của trùng tộc rất rẻ, nhưng là thực phẩm thật sự lại vô cùng đắt đỏ, một quả táo cũng có thể bán lên tới một ngàn tinh tệ. Đây vẫn chỉ là giá cả ở trên tinh cầu cấp trung, ở tinh cầu cao cấp còn đắt hơn.

Nghĩ như vậy, thật ra hình như 400.000 cũng không nhiều lắm.

Sai khi Bùi Dụ Châu tính toán tinh tệ đến lần thứ hai, đã đưa 300. 000 vào trong hệ thống thuê phòng, sau đó chọn một số thực phẩm và nhu yếu phẩm hàng ngày trong trang web mua sắm để đặt hàng.

Sau một loạt thao tác đơn giản, 400.000 vừa kiếm được trong tài khoản chớp mắt cũng chỉ còn lại có 5000 tinh tệ.

Gia đình khá giả chưa đầy 5 phút đã trở lại với hộ nghèo.

Vẫn cần kiếm tiền, hơn nữa là kiếm nhiều tiền hơn.

Như vậy anh mới có thể ổn định cuộc sống của mình, rồi sau đó mới có thể cân nhắc những vấn đề khác.

Hộ nghèo Bùi Dụ Châu tạm thời thở dốc, lại một lần nữa vùi đầu vào trong sự nghiệp kiếm tiền vĩ đại.

Nghĩ đến chương đầu tiên cua bộ truyện tranh xuất bản tối qua, Bùi Dụ Châu lần nữa nhấn vào giao diện Quân Chủ.

Vốn dĩ anh muốn xem phản hồi của các độc giả, kết quả lúc mở tin nhắn riêng, lại thấy được rất nhiều tin nhắn không ngờ đến.

Bởi vì kênh video ngắn không ký hợp đồng với blogger, giữa hai bên chỉ có một hợp đồng phân phối về lưu lượng và lợi nhuận của tác phẩm, sẽ tiến hành điều chỉnh tỷ lệ khi lượng fans của blogger tăng lên.

Bên cạnh đó, về mặt sáng tạo, các kênh video ngắn mang lại cho các blogger mức độ tự do tối đa.

Bùi Dụ Châu cũng là bởi vì điểm này, nên mới lựa chọn xuất bản tác phẩm đầu tiên của mình trên kênh video ngắn.

Bởi vì cậu không thích giao tiếp với người khác, càng không thích bởi vì chút lợi ích mà bị lôi kéo.

Có điều trong kênh sẽ không ký hợp đồng với blogger, nhưng không có nghĩa là sẽ không có các công ty truyền thông ngoài kênh nhìn thấy tiềm năng của blogger, đến ký hợp đồng với blogger.

Mấy chục tin nhắn riêng của Bùi Dụ Châu trên cơ bản đều là tin nhắn của các công ty truyền thông muốn hợp tác. Phần lớn thái độ đều rất khiêm tốn lễ phép, nhưng cũng có một số tin nhắn không tầm thường.

Bùi Dụ Châu nhìn tin nhắn bên dưới.

[Tin tôi đi, tôi biết cậu đến từ đâu và điều cậu muốn nhất bây giờ là gì. Vì vậy tôi nghĩ chúng ta có thể làm một thỏa thuận.]

"..."

Trùng đực tóc bạch kim nửa nằm trên giường hơi nheo mắt lại, vươn đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve một góc avatar đã gửi tin nhắn này.