Đãi ngộ của Tô Bạch Thanh trong hai tháng này đã ngầm đi xuống, sau khi năng lực thanh lọc được xác định đã biến mất thì càng tuột dốc không phanh. Cậu là người cá lai, dù sao vẫn còn hưởng đãi ngộ cho người cá lai, nhưng so với trước kia thì là khác biệt trên trời dưới đất. Hơn nữa, trong thành phố Eden có rất nhiều người cá lai xuất sắc, mà Tô Bạch Thanh so với họ thì không có gì nổi bật.
Đa số con cháu quý tộc vây xung quanh Tô Bạch Thanh trước kia đều không còn thấy bóng dáng, số còn lại thì mặt dày đến cửa đòi lại quà từng tặng cho Tô Bạch Thanh. Vì để được Tô Bạch Thanh xem trọng nên quà tặng đều là những thứ quý báu nhất, bây giờ nghĩ lại thì lòng đau như đổ máu. Tô Bạch Thanh đều trả lại tất cả những món còn có thể trả. Cứ như vậy, người tới cửa càng ngày càng ít.
Sâm Úc lại cảm thấy vô cùng tốt đẹp, bởi vì sẽ không còn ai tới quấy rầy cuộc sống của anh và Tô Bạch Thanh nữa. Trước kia Sâm Úc sống cô độc một mình nên thích chỗ đông người sôi nổi, nhưng trải qua mấy ngày gần đây, anh cảm thấy anh không thích như thế nữa. Anh chỉ cần Tô Bạch Thanh sống cùng anh là được rồi. Hơn nữa, Phồn Thịnh Cảnh cũng không còn trông chừng Tô Bạch Thanh mỗi ngày. Người thầy này của Niên Tịch Triết, Sâm Úc vô cùng không thích hắn.
Phồn Thịnh Cảnh theo đuổi Tô Bạch Thanh không quá lộ liễu, nhưng trực giác của động vật làm Sâm Úc nhận ra được rằng thái độ của anh ta đối với Tô Bạch Thanh có thay đổi, mà Sâm Úc không ưa thái độ thay đổi này.
Thế nhưng, cuộc sống của bọn họ không phải là hoàn toàn không có người quấy rầy, số ít người vẫn còn yêu thích Tô Bạch Thanh như trước. Người vây quanh Tô Bạch Thanh ít đi, bọn họ thậm chí còn vui hơn, như vậy cơ hội để đến gần Tô Bạch Thanh sẽ lớn hơn.
"Bác sĩ Tô yên tâm, chúng tôi tuyệt đối sẽ không xa lánh cậu." Có người nói: "Bác sĩ Tô cần gì thì có thể nói với chúng tôi."
Tô Bạch Thanh không hiểu ánh mắt si mê của bọn họ. Bình thường Tô Bạch Thanh cũng không ngăn cản bọn họ tới cửa. Đối mặt với vẻ mặt không vui của Sâm Úc, Tô Bạch Thanh nói: "Những người dám quay lại giẫm lên tôi, sau này nhất định tôi sẽ không bỏ qua cho bọn họ. Còn những người bây giờ là thật sự trung thành, tôi càng phải quý trọng họ."
Tô Bạch Thanh cố ý tỏ ra khó chịu, diễn vai một người cá đã quen với vinh quang không thể chịu nổi đãi ngộ chênh lệch của hiện tại. Cậu nghĩ Sâm Úc sẽ tức giận, nhưng nhìn thấy trên mặt Sâm Úc lại không có cảm xúc gì làm cậu có hơi sợ hãi. Chú ý tới vẻ căng thẳng mà Tô Bạch Thanh vô tình lộ ra, Sâm Úc thu lại biểu cảm. Phồn Thịnh Cảnh đến nhà của Tô Bạch Thanh hai lần. Dựa vào sự hiểu biết của Phồn Thịnh Cảnh với Tô Bạch Thanh, anh ta sợ cậu không chấp nhận được năng lực thanh lọc của mình đã biến mất cậu sẽ suy sụp tuyệt vọng, rất có thể sẽ làm ra chuyện điên rồ. Kết quả bất ngờ là Tô Bạch Thanh lại không như thế.
"Trước kia cậu quá kiêu ngạo nên làm mất lòng rất nhiều người. Tôi không tính toán với cậu, nhưng không có nghĩa là những người khác sẽ không làm vậy." Phồn Thịnh Cảnh với giọng điệu không tự nhiên: "Dù sao tôi nể tình cậu đã từng thanh lọc cho rất nhiều người, nếu sau này cậu có gặp khó khăn thì có thể đến gặp tôi."
Hiện tại, địa vị của Phồn Thịnh Cảnh cao hơn Tô Bạch Thanh. Ngay buổi chiều ngày mà Phồn Thịnh Cảnh tới biệt thự của Tô Bạch Thanh, Lăng Thành Nghiêu cũng xuất hiện. Hiện tại Tô Bạch Thanh đã không còn tư cách ở trong căn biệt thự này, nhưng ban quản lý cấp cao của Eden không tàn nhẫn đến độ đuổi cậu ra ngoài.
"Tôi vốn nghĩ rằng cậu sẽ chủ động đi xin lỗi bác sĩ Trang Khê vì chuyện ở nhà hát vào hai tháng trước." Lăng Thành Nghiêu nói: "Thế nhưng cậu lại không làm, cho nên tôi đến đây dẫn cậu đi."
Tô Bạch Thanh lùi một bước về phía sau: "Tôi không muốn đi."
Lăng Thành Nghiêu không nói nhiều lời mà dứt khoát nắm lấy cổ tay của Tô Bạch Thanh, kéo cậu ra ngoài. Chưa đi được hai bước đã bị Sâm Úc chặn lại. Giọng nói của Sâm Úc lạnh lùng cực điểm: "Buông cậu ấy ra."
Lăng Thành Nghiêu phớt lờ Sâm Úc, thấy thế anh không do dự sử dụng tinh thần lực đánh Lăng Thành Nghiêu. Ngay lập tức vòng kim loại trên tay chân vừa phát ra báo động vừa khống chế hành động của Sâm Úc, đòn tấn công tinh thần của anh trở nên yếu đi không thể làm gì Lăng Thành Nghiêu. Mà Lăng Thành Nghiêu lại là người tiến hóa có hai dị năng và tinh thần lực là một trong những dị năng của hắn.
Đến Lăng Thành Nghiêu sử dụng tinh thần lực tấn công ngay lập tức đã đánh Sâm Úc ngất xỉu.