Tiễn Tô Bạch Thanh đi, Lục Vãn đột nhiên bật cười.
Có lẽ hắn ta bị điên rồi, vừa rồi thấy Tô Bạch Thanh như vậy, hắn ta lại thấy đáng yêu.
Lục Vãn hỏi hệ thống của mình: "Nói xem, tôi với cậu ấy còn có thể gặp lại nhau không?"
Với tính cách tốt bụng của Lục Vãn, hắn ta đã giúp đỡ không ít người mới, cũng có không ít người nảy sinh tình cảm với hắn ta rồi tỏ tình, nhưng đều bị Lục Vãn từ chối.
Hệ thống 036 chưa từng thấy ký chủ như vậy, vừa tiễn người mới đi, đã mong ngóng đến lần gặp mặt tiếp theo.
"Chỉ cần Tô Bạch Thanh hoàn thành mọi nhiệm vụ, không chìm đắm trong thế giới nhỏ, thì hai người sẽ có ngày gặp lại."
"Lâu quá." Lục Vãn nói.
"Hoặc hoàn thành nhiều nhiệm vụ hơn, dùng điểm tích lũy đổi lấy đạo cụ đặc biệt đi!”
036 cảm thấy cách này chẳng khác gì nói cho sướиɠ mồm, mấy món đồ trong cửa hàng đều đắt kinh khủng, dùng điểm để hoàn thành nhiệm vụ còn tạm được, chứ xài chỉ để gặp các ký chủ khác thì thật uổng phí.
Tốn điểm dồng nghĩa với việc thời gian về nhà bị kéo dài.
Nhưng Lục Vãn lại cười nói: "Đúng vậy, tôi phải cố gắng hơn nữa."
*
Sâm Úc vẫn luôn lén nhìn chàng trai trẻ trên bờ.
Mấy ngày nay, rất nhiều người lạ đến gần hang ổ của anh, hôm qua khi cảm giác có người tiến vào một phạm vi nhất định, Sâm Úc đã ra xem, kết quả ánh mắt anh dừng lại trên người chàng trai trẻ kia, không thể rời đi.
Chàng trai trẻ có làn da rất trắng, đuôi mắt xinh đẹp có một nốt ruồi lệ.
Sâm Úc nhìn mãi, cứ cảm thấy quen thuộc, như thể đã gặp ở đâu đó.
Anh chưa từng thấy Tô Bạch Thanh cười, nhưng không hiểu sao lại cảm thấy cậu cười lên nhất định rất đẹp.
Hôm qua Sâm Úc đã nhìn rất lâu, suýt nữa thì bị người ta phát hiện, vội vàng chạy về hang.
Hôm nay, anh lại ra ngoài để nhìn lén người ta.
Trước mặt Tô Bạch Thanh là một chàng trai trẻ sắc mặt không được tốt lắm, cuộc đối thoại của hai người lọt vào tai Sâm Úc.
"Bác sĩ Tô, tôi không khỏe."
"Tôi chỉ có thể xoa dịu tinh thần, chứ không thể khám bệnh."
"Tôi đã uống thuốc rồi, nhưng vẫn khó chịu, nhìn bác sĩ Tô, được nói chuyện với cậu, không hiểu sao lại thấy dễ chịu hơn."
"Nhìn tôi cũng không khỏi bệnh được đâu, không bằng anh đi nghỉ ngơi một chút, uống nhiều nước ấm vào."
Đây là ngày thứ hai Tô Bạch Thanh vào thế giới nhiệm vụ.
Đây là thế giới thực, không liên quan gì đến không gian giảng dạy được mô phỏng bằng chương trình của hệ thống. Nhưng trong quá trình thử nghiệm ở không gian giảng dạy, Tô Bạch Thanh đã hiểu sơ lược về bối cảnh thế giới này.
Kể từ khi tận thế bắt đầu, đến giờ đã trôi qua 267 năm.
Ngày tận thế đến, vô số mảnh vỡ thiên thạch kéo theo đuôi lửa dài từ trên trời rơi xuống, giống như một trận mưa ánh sáng bao trùm toàn thế giới, mảnh vỡ thiên thạch mang theo sự ô nhiễm, sự ô nhiễm đó đã khiến tất cả sinh vật biến dị hoặc tiến hóa.
Những khu vực mà mảnh vỡ thiên thạch rơi xuống trở thành khu vực ô nhiễm cực kỳ nguy hiểm, theo thời gian trôi qua, đất sạch chưa bị ô nhiễm còn lại rất ít, bên trong cơ thể con người, ít nhiều cũng bị sự ô nhiễm xâm chiếm.
Nhưng cái gì cũng có ngoại lệ, một mảnh thiên thạch đặc biệt không tạo ta sự ô nhiễm, ngược lại sinh ra người cá có khả năng thanh lọc ô nhiễm, loài người gọi đó là Mùi hương của người cá.
Số lượng người cá rất ít, sinh sôi khó khăn, quan trọng nhất là ô nhiễm quá mức cũng gây tử vong cho người cá, trong tình trạng ô nhiễm nghiêm trọng như hiện nay, không còn môi trường sống thích hợp cho người cá nữa.
Người cá tuyệt chủng rồi.
Ngược lại, loài người lại gắng gượng sinh tồn.
Vì bên trong cơ thể con người đều có sự ô nhiễm nên tinh thần của họ luôn dao động mãnh liệt, lúc nào cũng có thể trở nên điên loạn, cần được xoa dịu.
Không có người cá, bọn họ chỉ có thể dựa vào loài mới – kết hợp giữa con người và người cá – người cá lai.
Người cá lai được mọi người điên cuồng tôn sùng, địa vị cao quý, Tô Bạch Thanh là một trong số đó.
Bây giờ Tô Bạch Thanh đang ở bên ngoài làm nhiệm vụ, mục tiêu nhiệm vụ là tìm kiếm Mùi hương của người cá.
Mọi người không trông mong tìm thấy người cá thuần chủng còn sống, chỉ hy vọng tìm thấy thứ gì đó hữu ích, tạo ra nhiều người cá lai hơn, thậm chí nghiên cứu ra phương pháp thanh lọc ô nhiễm.
Người cá lai không có khả năng thanh lọc, họ chỉ có thể xoa dịu tinh thần, hiệu quả xoa dịu khá hạn chế, không đủ dùng.
Nhưng Tô Bạch Thanh biết, Mùi hương của người cá mà họ muốn tìm, thực sự vẫn còn tồn tại
Người cá thuần chủng duy nhất còn sống, Sâm Úc.
Do ô nhiễm nghiêm trọng, ngoại hình của Sâm Úc bị biến dạng, bị mọi người hiểu lầm là người đột biến.
Nếu thân phận thật sự của Sâm Uất bị bại lộ ngay từ đầu, thì Tô Bạch Thanh còn diễn trò gì nữa, cậu chắc chắn không thể giấu được người cá, lừa gạt được người cá.
Tô Bạch Thanh xem nhiệm vụ của mình.
[Nhiệm vụ chính tuyến một: Lừa gạt người cá đến cạnh mình, có được sức mạnh mà anh ta phân chia ra]
[Nhiệm vụ chính tuyến hai: Trở thành bạn trai của người cá]
Cách mà nguyên chủ ràng buộc với người cá chính là thiết lập quan hệ tình nhân.
Nguyên chủ dựa vào việc người cá không hiểu biết về các quy tắc xã hội của loài người, nhồi nhét những thứ kỳ quái, chẳng hạn như nguyên chủ là bà xã của người cá, người cá nhất định phải đối xử tốt với nguyên chủ, vây quanh nguyên chủ, mọi việc đều phải lấy nguyên chủ làm đầu, nghe lời nguyên chủ.
Khi người cá bắt đầu nghi ngờ về thân phận của mình, nguyên chủ càng làm tới, chuốc thuốc người cá, giả vờ như hai người đã phát sinh quan hệ, bắt người cá phải chịu trách nhiệm với mình.
Vòng tròn xã giao của Tô Bạch Thanh trước giờ khá đơn giản, đây là lần đầu tiên cậu gặp một người như nguyên chủ, đến giờ cậu vẫn không biết nên dùng từ gì để miêu tả cái người này.
Khó hiểu nhất là, một người đàn ông to cao như nguyên chủ, tại sao lại muốn làm bà xã của người khác?!
"Bác sĩ Tô."
Chàng trai trẻ tự nhận là không khỏe vẫn ở trước mặt Tô Bạch Thanh, vẻ mặt lo lắng, vắt óc suy nghĩ chủ đề mới, muốn tiếp tục trò chuyện với Tô Bạch Thanh.
Tô Bạch Thanh nhướng mắt lên, kinh ngạc nói: "Cậu vẫn chưa đi à."
Khuôn mặt của chàng trai trẻ hơi tái đi, tràn đầy vẻ thất vọng.
Cậu ta tự biết không thể làm phiền Tô Bạch Thanh thêm nữa, bước chân chậm rãi rời đi.
Chàng trai trẻ là một trong những người tiến hóa mà Tô Bạch Thanh phụ trách xoa dịu.
Hiện nay, bên trong cơ thể con người ít nhiều đều tồn tại ô nhiễm nên đã tự sinh ra một số kháng thể chống lại ô nhiễm, nhưng ô nhiễm quá mức vẫn gây tử vong.
Có một loại người là trường hợp ngoại lệ.
Bẩm sinh họ đã có năng lực chứa đựng nhiều ô nhiễm hơn người bình thường, có thể tiếp nhận ô nhiễm để tiến hóa, có được năng lực đặc biệt, tức là dị năng.
Chịu đựng nhiều sự ô nhiễm hơn những họ vẫn có thể giữ được lý trí của người bình thường, những trường hợp này được gọi là người tiến hóa.
Ô nhiễm cũng gây hại cho họ, khiến họ dễ rơi vào trạng thái điên loạn hơn người thường, cũng dễ nảy sinh tâm lý phụ thuộc vào người cá lai phụ trách xoa dịu mình.
Chàng trai trẻ đến chỗ Tô Bạch Thanh để cầu xin sự quan tâm chính là ví dụ.
Người cá lai thường được bảo vệ trong thành phố, sẽ không ra ngoài làm nhiệm vụ, nhưng nhiệm vụ tìm kiếm Mùi hương của người cá quá quan trọng, lại mất nhiều thời gian, người tiến hóa cần người cá lai đi theo để hỗ trợ xoa dịu.
Người cá lai được đối xử tốt nhất trong đội, người tiến hóa sẽ không để họ chịu mệt nhọc, dù có là thủ lĩnh của đội cũng không được thoải mái như Tô Bạch Thanh.
Người cá lai mà đã được nâng niu như vậy, Tô Bạch Thanh hoàn toàn có thể tưởng tượng được khi thân phận của Sâm Úc bị bại lộ, mọi người sẽ cuồng nhiệt như thế nào.
Đến lúc đó, ngay cả việc liếʍ đuôi cho người ta cũng không xếp hàng được!
***