Lâm Tử Minh và Thiệu Hi Cảnh nói chuyện vô cùng tự nhiên, không hề giống như những gì giám đốc Thiệu hiểu lầm.
Thiệu Hi Cảnh và Lâm Tử Minh đang ghé đầu thương lượng kế hoạch sau này.
“Đạo diễn Lâm, sau này em có dự định gì chưa?”
“Có một vài ý tưởng… có điều hiện giờ vẫn chỉ là ý tưởng thôi, muốn chính thức quay chụp vẫn còn xa lắm.”
“Có ý tưởng là chuyện tốt!” Thiệu Hi Cảnh nghe xong thì vô cùng vui vẻ, còn bổ sung một câu: “Có gì cần anh giúp thì cứ nói, em cảm thấy em còn thiếu thứ gì?”
Lâm Tử Minh nghĩ một hồi, sau đó mở miệng nói: “Anh thử nghĩ cách xem, có thể giúp em đoạt Trâu Viễn vào tay không?”
Những lời này rất dễ khiến người ta hiểu lầm, nhưng Lâm Tử Minh vừa nói vậy, Thiệu Hi Cảnh đã lập tức hiểu ra, cô coi trọng Trâu Viễn, muốn anh ta tới đóng phim!
Chỉ là, việc này đúng là hơi khó, dù sao giá trị bản thân của Trâu Viễn cũng bày ở đó.
Cho dù là anh ta hay Lâm Tử Minh, hiện giờ vẫn chưa đả động được Trâu Viễn.
Nhưng đây là lần đầu tiên Lâm Tử Minh nhờ anh ta giúp…
Thiệu Hi Cảnh quyết định: “Trâu ảnh đế? Được! Để anh nghĩ cách! Có điều, chuyện này hơi khó…”
“Em hiểu, cứ từ từ rồi sẽ đến, dù sao cũng không gấp.” Lâm Tử Minh thấy Thiệu Hi Cảnh đáp lại, cô cũng rất hài lòng, trên mặt cũng lộ ra ý cười.
Mặc dù Thiệu Hi Cảnh còn trẻ tuổi, năng lực cũng kém xa những nhà sản xuất lão luyện giàu kinh nghiệm, nhưng đối phương lại một lòng muốn quay phim điện ảnh, Lâm Tử Minh cũng muốn giao những bộ phim cô quay cho anh ta.
Thực ra, cô nói nhiều như vậy chủ yếu là vì nể tình Thiệu Hi Cảnh là fan hâm mộ của cô, để anh ta làm nhà sản xuất, cô có thể tùy ý đòi quyền lợi, anh ta còn rất biết phối hợp nữa.
Lâm Tử Minh muốn quay chính là bộ phim “Thiên Địa Vi Chứng” mà đời trước cô đang quay dở.
Đây chính là nguyện vọng của cô! Bao nhiêu người có cơ hội để hoàn thành nguyện vọng của chính mình cơ chứ?
Mà “Thiên Địa Vi Chứng” là phim có nội dung khá tiểu chúng. Nói cách khác, nó là loại khi bắt đầu ra rạp thì sẽ không đắt khách lắm.
Phim như vậy, muốn quay tốt cần có diễn viên ưu tú, như vậy, việc quan trọng bây giờ chính là nâng cao giá trị bản thân.
Khi phim chiếu xong, phòng chiếu phim khôi phục lại ánh sáng, Lâm Tử Minh nở nụ cười thương nghiệp đi cùng Thiệu Hi Cảnh lên đài trong tiếng vỗ tay của mọi người bên dưới.