Ngoại Trừ Tôi Ra, Tất Cả Mọi Người Đều Là Người Công Cụ

Chương 8.2: Suất chiếu đầu tiên

“Xấu xa?” Lâm Tử Minh hơi buồn bực một chút, sau đó nghĩ đến ý nghĩa của từ này, cô bèn bật cười: “Chuyện tôi tình anh nguyện, sao lại gọi là xấu xa?”

“Đúng vậy, chủ phòng nói rất có lý. Ở giới giải trí này, tính cách như chủ phòng đã là tốt lắm rồi.”

“Chuẩn! Hơn nữa chủ phòng nhìn cũng rất xinh đẹp, không lỗ nha! Tôi mà là trai trẻ tôi cũng muốn hiến thân cho chủ phòng.”

“Chủ phòng nhìn tôi đi! Chủ phòng ôm tôi một cái đi!”

“Chủ phòng, liệu cô có bị đâm sau lưng không?”

Lâm Tử Minh suy nghĩ một chút, sau đó cười ha hả: “Không ai dám.”

Cô nói là thật. Bởi vì lúc đầu, cô dốc sức làm sự nghiệp, không có thời gian và hơi sức để yêu đương, về sau, địa vị ổn định lại không ai dám đắc tội cô, cũng không ít người sau khi chia tay đã trực tiếp gọi cô là “sư phụ”.

“Chủ phòng đúng là… cái gì cũng dám nói!”

“Chủ phòng, tôi yêu cô.”

“Chủ phòng, cô mau trở lại thời kỳ đỉnh cao đi, tôi muốn nhìn thấy cô hưởng thụ rừng thịt suối rượu…”

Lâm Tử Minh cảm thấy những người trẻ tuổi này rất thú vị, bèn vui vẻ đáp lại: “Nếu mọi người muốn thế, vậy tôi cũng phải hành động thôi.”

Khán giả livestream cũng kích động, không biết có phải chủ phòng muốn vả mặt để phát triển sự nghiệp không, bèn vội vã đi lấy đồ ăn vặt, bắt đầu ngồi chờ trước màn hình.

Sau đó, bọn họ thấy Lâm Tử Minh lấy máy đĩa phim trong nhà ra, đầy cả một ngăn tủ, bắt đầu lật từng bộ.

Cô còn ăn nói rất hùng hồn: “Muốn trở về đỉnh cao, đầu tiên phải tăng năng lực của bản thân. Làm một đạo diễn, vĩnh viễn không thể ngừng học hỏi bước chân của thời đại. Vì phim điện ảnh là nghệ thuật, nhưng cũng là sản phẩm của xã hội. Một khi ngừng lại, bạn sẽ bị thời đại đào thải… Đời trước, khi tôi làm đạo diễn, thời gian rảnh lúc không phải quay phim, tôi đều xem mỗi ngày một bộ phim, ít nhất mỗi tuần sẽ phân tích được một bộ phim.

Cái gọi là phân tích, chính là cách học quay phim điện ảnh một cách tốt nhất. Chính là chia nhỏ ống kính của phim ra, phân tích tỉ mỉ từng góc quay.

Thậm chí, còn có thể vẽ lại phân cảnh của bộ phim một lần nữa để nghiên cứu.

Mặc dù vô cùng rườm rà, nhưng thứ học được tuyệt đối không phải là những kĩ năng cưỡi ngựa xem hoa.

Lâm Tử Minh cảm giác thu hoạch lớn nhất khi cô đến thế giới này chính là phim điện ảnh ở đây khác hoàn toàn thế giới trước, cô cũng có phim mới để xem.