Đêm khuya, nam nữ chính chạy tới phòng đạo diễn nghe giảng tình tiết kịch bản cũng không có gì, cho dù lên báo thì cũng sẽ được khen ngợi, thậm chí còn tạo được thiết lập yêu nghề kính nghiệp.
Ngược lại, vì hành động này của nam nữ chính, rất nhiều người cảm thấy Lâm Tử Minh có bối cảnh rất sâu, ngoài mấy diễn viên chủ chốt, cũng có một vài diễn viên phụ cố gắng tiếp cận Lâm Tử Minh.
Chuyện này đối với Lâm Tử Minh mà nói thì chẳng có gì to tát, cô đã quen rồi.
Cô làm đạo diễn nhiều năm như vậy, người muốn ghi điểm trước mặt cô còn ít sao? Thủ đoạn của những diễn viên này chỉ là trò mèo cào mà thôi, trước đây cô còn gặp nhiều thủ đoạn cao siêu hơn.
Lúc đó, thật sự giống như bát tiên qua biển, ai có tài nghệ gì đều thi triển hết.
Có lần, Lâm Tử Minh nhận một bộ phim có tiếng, nhân vật chính là tay đua ngựa, còn có người đột nhiên cưỡi ngựa vọt qua trước mặt cô lúc cô đang đi dạo, sau đó nói lời thoại trong phim với cô.
Tất nhiên, đối phương không dùng chiêu này thu được nhân vật, bởi vì anh ta làm Lâm Tử Minh bị dọa sợ, sợ tới mức sau khi trở về, Lâm Tử Minh bảo trợ lý lập tức truyền tin ra ngoài, nói tim cô có vấn đề để tránh tình huống “giật mình” như này xảy ra lần nữa.
Nhưng cô thấy nhiều, khán giả livestream thì chưa chắc.
Bây giờ, khán giả xem live vẫn không nhiều lắm, mới đạt tới ba chữ số, cũng không ai donate, hình như vì chủ phòng không hề đáp lại, phòng livestream cũng không có tình tiết gì bùng nổ, tất cả mọi người đều định xem cho vui vậy thôi.
Lúc này, đương nhiên bọn họ cũng nhìn ra đám diễn viên kia muốn làm gì.
“Nhìn đi, hướng ba giờ, có một em gái dạng thẳng chân, rất lợi hại.”
“Thấy rồi, vừa nãy người đóng chung với nữ chính trông có vẻ rất lợi hại nha, đại ca đeo kính đen ấy…”
“Diễn thế này cũng hơi quá rồi… định cướp đất diễn của nữ chính sao? Tôi cược 1 que cay, nhất định người kia sẽ bị chủ phòng mắng.”
“Ha ha ha, mắng rồi, mắng rồi, chủ phòng mắng rồi!”
“Phòng livestream này vui thật đấy, khán giả hài hòa, bình luận cũng rất lịch sự, không chướng khí mù mịt như mấy phòng livestream khác.”
“Đó là vì có ít người xem, hơn nữa mọi người đều bị tiếng mắng của chủ phòng hấp dẫn rồi.”
“Nói thật, mọi người có cảm thấy đám diễn viên không ngừng thể hiện trước mặt chủ phòng rất giống hoàng đế đi dạo ngự hoa viên gặp được đám phi tần không?”
Không quản trong trường quay này có bao nhiêu người ôm tâm tư, có bao nhiêu “phi tần” chờ mong “hoàng đế sủng hạnh”, Lâm Tử Minh vẫn rất bình tĩnh, không thèm nhìn bọn họ.