Khát Khao Tình Yêu

Chương 40

Trong căn phòng nhỏ của thiếu nữ truyền đến những âm thanh rêи ɾỉ "ưm ah", còn thiếu nữ thì ngồi ôm hai chân ở trên ghế, khuôn mặt khó hiểu nhìn màn hình.

Ánh mắt không chỉ có sự khó hiểu, mà nhiều hơn là kinh ngạc. Cô nhìn thấy nữ chính quỳ ở háng gã đàn ông liếʍ mυ'ŧ, phát ra tiếng nước liên tục, mà dươиɠ ѵậŧ của nam chính trông cũng rất đáng sợ. Nhìn thứ này cứ ra vào trong miệng nữ chính, Giản Hi cảm thấy khó chịu, hơi buồn nôn.

Nghĩ đến đây, cô thật sự nôn khan.

"Xem đến mức buồn nôn mà còn xem?"

Một bàn tay lớn bất ngờ đặt lên màn hình máy tính, che hết cảnh trên phim. Giản Hi kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn thấy Giản Dịch Thâm đang đứng bên cạnh cô, biểu cảm không biết là giận hay là bất lực nữa.

"Ba? Ba về rồi sao? Sao không có chút tiếng động gì..." Giản Hi xoa xoa ngực, bộ dạng như bị hoảng sợ, tiếp đó nhanh chóng tắt trang web.

"Con xem nhập tâm quá, ba gọi mà con không nghe thấy." Giản Dịch Thâm gỡ tay Giản Hi khỏi con chuột, cúi người nhấn chuột mở lại trang web kia, sau đó thêm vào list chặn một cách tự nhiên.

Những điều này Giản Hi đều không để ý, cô đặt mọi sự chú ý lên người ba. Nhìn ba dựa lên ghế mình đang ngồi, dáng vẻ cúi người nhấn chuột vô cùng đẹp trai.

"Ba ơi, ba đẹp trai quá."

Giản Dịch Thâm làm xong thì thấy Giản Hi nhìn mình với biểu cảm say mê, anh nhướng môi, nhớ lại gã đàn ông trong phim mà cô vừa xem: "Chắc chắn là đẹp trai hơn gã vừa rồi con xem nhỉ." Anh cố ý chọc con gái, tiếp đó nói: "Nữ diễn viên AV đó cũng được, khá xinh, ngực bự, da trắng, chân dài, trông rất tươi trẻ."

Giản Hi bỗng tức giận: "Da con không trắng sao? Chân con cũng đâu có ngắn! Con... con không tươi trẻ sao?"

Giản Dịch Thâm nhướng mày, đặt tay lên ghế Giản Hi, kéo cô đến trước mặt mình, cúi người ghé sát bên tai cô: "Không ai tươi trẻ bằng Hi Hi nhà mình cả, cơ mà ngực thì sao?"

"Ngực... ngực con cũng sẽ bự lên..." Giản Hi ngẩng đầu, dáng vẻ không chịu thua.

"Ồ, bự lên kiểu gì?" Ánh mắt Giản Dịch Thâm men theo xương quai xanh của Giản Hi đi xuống dưới, dừng ở trước ngực cô. Giản Hi về nhà cũng chưa kịp thay đồ, giờ còn đang mặc áo len rộng rãi, bộ ngực bị che hết, không lộ chút gì ra. Chỉ có anh biết, bộ ngực của cục cưng mềm mại cỡ nào, núʍ ѵú non nớt thế nào.

Giản Hi nghiêng đầu, tuy không biết tại sao ba bỗng nhìn mình tình cảm thế, nhưng trước giờ cô rất giỏi "tìm đường chết", tay nhấc lên quấn lấy cổ ba, cười nói: "Ba sờ nhiều thì sẽ bự lên thôi..."

Thế là giây tiếp theo, cô bị Giản Dịch Thâm bế lên đè trên giường. Giản Hi đang định nhắm mắt hưởng thụ nụ hôn và thân mật đến từ ba, bỗng nghe thấy giọng nói nghiêm túc của người đàn ông: "Tại sao lại xem loại phim đó? Trang web lấy đâu ra?"

Thân mật bỗng hóa thành tra hỏi.

Giản Hi thầm than thở, quyết định thành thật: "Ba ơi, tối qua ba làm rất lâu."

"Ừ." Tay Giản Dịch Thâm lướt qua má Giản Hi, cảm giác được hơi thở non nớt của thiếu nữ: "Thì sao? Ba không thỏa mãn con sao?"

"Gì chứ!" Giản Hi xấu hổ muốn giấu mặt đi, nhưng không kiềm được nhớ đến tối qua, cô bị ba đâm thọc cho cao trào hai lần, mỗi lần đều sướиɠ vô cùng.

"Không phải vậy..." Âm cuối kéo dài, như có ý làm nũng, nắm chặt bàn tay vừa mới lướt qua má mình: "Chỉ là con muốn giúp ba, đổi trò mới..."

"Đổi trò mới?" Giản Dịch Thâm đổi sang tư thế nằm nghiêng ở bên cạnh Giản Hi, cách lớp áo len dày, sờ lên vυ' trái của cô, nhẹ nhàng xoa nắn: "Con cảm thấy ba yếu sao?"

"Con cảm thấy ba quá khỏe luôn." Giản Hi trở người, vỗ bàn tay đang rục rịch trên ngực mình, chống cánh tay đối mặt với ba: "Nhưng như thế ba quá mệt, phải... làm rất lâu... ba cũng không được sướиɠ lắm."

"Thế nên nay con đã học được gì rồi?"

Trong đầu Giản Hi quét qua một lượt, nhớ đến hành động ngậm mυ'ŧ kia, trong người lại thấy buồn nôn, gần như lập tức từ bỏ ý định: "Thì là... dùng... dùng tay?"

"Bé nhát gan." Biết ngay là thế này, Giản Dịch Thâm giơ tay gõ nhẹ trán Giản Hi, anh trở người xuống giường: "Ba vẫn chưa cần con phải gấp gáp hiến thân thế, có điều..." Anh xoay người: "Nếu ba cần thì cũng sẽ không khách sáo với con." Nói rồi anh rời khỏi phòng Giản Hi.

Bóng dáng đó vô cùng oai phong.

Bụp! Một chiếc gối ôm rơi trên mép cửa.

Giản Hi tức giận đấm hai phát vào không khí: "Đừng có để lần sau ba không bắn nổi lại xin con."