Khát Khao Tình Yêu

Chương 22

Hai cha con ôm một lúc lâu, đến khi Giản Hi không nhịn được rêи ɾỉ thành tiếng, Giản Dịch Thâm mới không kiềm được ngẩng đầu khóa môi con gái, trong nhà vệ sinh nhỏ hẹp, toàn là tiếng nước.

Giản Hi trước giờ là học sinh ngoan, học gì cũng rất nhanh, hôn nhau cũng vậy. Cô đưa lưỡi vào miệng Giản Dịch Thâm thăm dò, mãi không thấy chán. Cô còn rất thích hai đầu lưỡi chống vào nhau, mỗi lần đều khiến cô run rẩy vui sướиɠ.

Nếu được, e là cô có thể cùng ba hôn mãi không ngừng, nhưng cô nghĩ mình đang ngồi lên đùi ba, sợ ba bị tê chân.

"Ba ơi, mình ra giường đi, ba ôm con nặng lắm."

"Cục cưng Hi Hi không nặng chút nào."

"Vẫn nên ra giường đi ạ."

Giản Dịch Thâm thấy hứng thú, chọc cô: "Lên giường làm gì nào?"

"Lên giường ngủ..." Giản Hi nhận ra sự mập mờ trong lời nói, đỏ mặt im lặng, nhưng Giản Dịch Thâm không tha cho cô, nâng chân lắc lư.

"Muốn lên giường ngủ cùng ba à?"

"Sao ba không đứng đắn gì hết!" Giản Hi quở trách.

"Sao lại không đứng đắn? Con không muốn ngủ à?" Giản Dịch Thâm thấy Giản Hi đỏ mặt, cũng không chọc cô nữa, bế cô lên giường. Nhưng Giản Hi vẫn còn ngại, trở người vào trong mặc kệ anh. Anh tắt đèn, ôm lấy Giản Hi từ phía sau, mắt nhắm lại.

Thế nhưng được một lát đã cảm thấy người trong lòng trở mình, miệng nhỏ lần mò hôn lên mặt anh, hôn mấy cái mới tìm đúng chỗ. Giản Dịch Thâm thầm cười trong lòng, ôm chặt người, triền miên hôn nhau, mυ'ŧ lấy miệng nhỏ, hút sạch nước miếng trong miệng cô, liếʍ mυ'ŧ cánh môi, khiến cô thở dốc liên hồi, còn quấn lấy lưỡi nhỏ dây dưa, hôn mãi cho đến khi Giản Hi ngủ say, khóe miệng còn dính nước miếng.

.....

Kỳ nghỉ tết dương tổng cộng 3 ngày, hai cha con ở nhà hết 3 ngày, ôm hôn mọi lúc mọi nơi. Giản Hi còn đùa giỡn ném qυầи ɭóŧ của mình lung tung, có lúc ném trên bồn cầu, có lúc ném trong bồn rửa mặt, đến trên ghế sô pha và giường của Giản Dịch Thâm cũng có.

Mà phản ứng của Giản Dịch Thâm cũng rất bình thường, mặt không đỏ tim không đập nhét qυầи ɭóŧ vào túi quần mình. Hai cha con đều chìm đắm trong tìиɧ ɖu͙© mập mờ không thoát ra được.

"Hi Hi, uống sữa nào."

Giản Dịch Thâm đặt ly sữa nóng bên cạnh Giản Hi, còn Giản Hi cũng không ngẩng đầu, đang vội làm bài tập, dính lấy ba suốt 3 ngày rồi, mai phải đi học, giờ mới nhớ ra bài tập còn chưa làm. Nhìn đống bài tập và đề thi thử bên cạnh, Giản Hi muốn nổ tung đầu.

"Đều tại ba, suốt ngày dụ con chơi, con quên luôn cả bài tập."

Giản Dịch Thâm xoa nhẹ đầu Giản Hi: "Chưa làm thì chưa làm thôi, muộn quá rồi, mai ba giải thích với cô Lưu của con."

"Giải thích hay là nói dối ạ?" Giản Hi ngẩng đầu, ánh mắt cười nhạo: "Sao ba cũng học cái xấu rồi..."

"Ba con từ nhỏ đã không học được gì tốt lành, con biết mà." Nói rồi Giản Dịch Thâm cười đểu: "Ba phải đi ngủ rồi, con có đi không?"

"Con không." Giản Hi bĩu môi, tay vẫn không ngừng lại: "Trước 12h con chắc chắn sẽ làm xong! Con không như ba đâu, con phải thi đậu lớp chọn của trường trọng điểm."

"Được, được, thủ khoa, ba chờ con làm rạng danh nhà mình." Nói xong Giản Dịch Thâm hôn lên môi Giản Hi một cái, lúc rời đi còn thè lưỡi liếʍ môi cô, khiến Giản Hi dậm chân gào "ba".

"Ba đi ngủ đây, con làm nhanh rồi đi ngủ, tối ba không đóng cửa. Nhớ uống sữa, nguội thì tự hâm nóng lại."

"Biết rồi ba ơi." Giản Hi nũng nịu cọ lên mu bàn tay ba, sau khi thấy anh đi lên lầu thì lại cúi đầu chăm chỉ làm bài.

Về phòng, Giản Dịch Thâm cũng không ngủ ngay mà đi vào nhà vệ sinh, quả nhiên qυầи ɭóŧ của Giản Hi đặt ở bồn rửa tay. Giản Dịch Thâm không nghĩ ngợi gì đã cầm lấy qυầи ɭóŧ, đặt dưới mũi ngửi, mùi hương của thiếu nữ xộc đến, tiếp đó anh kéo quần xuống, để qυầи ɭóŧ lên trên dươиɠ ѵậŧ đã dựng đứng của mình...

Gần đây phải tuốt gần nửa tiếng mới bắn ra, Giản Dịch Thâm nhìn tϊиɧ ɖϊ©h͙ dính trên qυầи ɭóŧ, thở một hơi thật sâu. Dạo này tần suất thủ da^ʍ của anh càng lúc càng cao, số lần cương cứng cũng nhiều, vừa rồi chỉ hôn Giản Hi một lát mà cái thứ dưới háng đã dựng đứng lên, rõ ràng lúc sáng đã bắn một lần rồi, thậm chí tối qua anh còn tuốt một lần ở trong chăn, nhân lúc Giản Hi ngủ, anh còn lén cọ mông nhỏ của cô. Tần suất này khiến anh thấy hơi lo.

Nghĩ ngợi một lúc trên giường, anh vẫn rút điện thoại ra, nhắn tin cho bác sĩ tâm lý, hẹn mai đi khám. Anh nằm mãi cũng không ngủ được, cho đến nửa đêm Giản Hi chui vào phòng, anh ôm lấy cơ thể mềm mại của con gái vào lòng, lúc này mới yên giấc.