Khát Khao Tình Yêu

Chương 19

"Nói ngốc nghếch gì thế." Giản Dịch Thâm chỉ tưởng Giản Hi ngây ngô, giơ tay lướt nhẹ lên mũi cô: "Người ta là người yêu nên mới hôn thế, chúng ta sao có thể như vậy được."

"Tại sao không thể ạ?" Giản Hi bĩu môi, nắm chặt ngón tay ba vào lòng bàn tay, miết nhẹ chơi đùa.

"Vì chúng ta là cha con..." Giản Dịch Thâm thở dài một hơi, hôn lêи đỉиɦ đầu Giản Hi.

"Cha con thì không thể như thế sao?" Giản Hi bắt đầu chơi xấu, cô ngồi thẳng lên, đối diện với Giản Dịch Thâm, mắt mở to, vờ như tức giận: "Quy định này ở đâu ra chứ, ba lấy cho con xem đi."

Giản Dịch Thâm bất lực, nhưng chỉ có thể dùng giọng điệu đùa giỡn nói: "Chơi xấu đúng không, coi chừng ba đánh mông con."

Tuy nói vậy nhưng tay anh đặt lên cái mông nhỏ của Giản Hi, đẩy cô vào lòng mình: "Lo xem phim đi, nghĩ lung tung gì chứ, con mới có bao tuổi."

"Ba, con ra đời được 15 năm rồi mà ba chẳng hôn con, giờ ba không thể hôn con sao?"

"Chiêu này ba biết, đây gọi là trói buộc đạo đức." Giản Dịch Thâm cười lớn xoa mặt Giản Hi, nhưng anh cũng không keo kiệt, ôm lấy mặt Giản Hi hôn lên mấy cái.

Thế nhưng kiểu hôn chuồn chuồn điểm nước này không phải thứ Giản Hi muốn, dù nói gì Giản Dịch Thâm cũng không chịu, nhất thời cô cũng bó tay, vì vậy chỉ đành bĩu môi giận dỗi ngồi về chỗ của mình xem phim.

Tuy chuyện này coi như đã qua, nhưng trong lòng Giản Dịch Thâm vẫn dậy sóng. Mấy ngày nay đã rất hoang đường rồi, vì một câu nói "dọn dẹp nhà tắm rất phiền" của con gái mà dùng chung nhà tắm với cô, tiếp đó lại dùng qυầи ɭóŧ của con gái thủ da^ʍ, ngày ngày ôm con gái ngủ chung. Thử hỏi trên đời này có người cha bình thường nào lại làm chuyện thế này?

Lúc thủ da^ʍ, anh đang nghĩ gì? Lúc ôm con gái ngủ, anh lại đang nghĩ gì?

Trong đầu tựa như có một giọng nói đang đặt câu hỏi với anh. Giản Dịch Thâm thở dài, lúc anh thủ da^ʍ, trong đầu không còn là đôi mắt hoa đào kia nữa, mà là chính là con gái mình. Anh tưởng tượng mình đè cơ thể nhỏ bé của con gái xuống dưới người mình, xoa bóp bầu vυ' của cô, hôn lên đôi môi mềm mại của cô, mυ'ŧ lấy chiếc lưỡi nhỏ của cô, cuối cùng dùng dươиɠ ѵậŧ của mình đâm vào vùиɠ ҡíи sâu hút của cô, cho đến khi cô khóc lóc gọi ba.

Giản Dịch Thâm đưa tay ôm lấy eo nhỏ của Giản Hi, anh biết mình hết cứu nổi rồi.

Đột nhiên, câu nói tối nọ con gái nói với anh bỗng hiện lên, anh nhớ cô từng nói "Chúng ta khác với những cặp cha con khác..."

Câu này giống như trở thành lý do để anh sa đọa.

Phim chiếu hết, hai cha con vẫn ngồi yên. Giản Hi vẫn đang giận dỗi, còn Giản Dịch Thâm đang vùng vẫy phút cuối trước khi rơi xuống vực sâu.

"Ba, hôm nay con chưa có ước." Giản Hi không từ bỏ mà quay đầu nhướng cằm với Giản Dịch Thâm.

"Ừ." Giản Dịch Thâm đè giọng hỏi: "Hôm nay muốn ước gì?"

"Con muốn ba hôn con như kiểu trong phim vừa nãy. Con không biết đâu, hôm nay ba phải thực hiện." Giản Hi giận dữ nói.

Vốn tưởng ba sẽ dạy dỗ một phen nữa, nào ngờ cô nghe thấy ba nói "Được".

"Ba đồng ý sao?" Cô hơi khó tin.

"Ừ, con nhắm mắt lại đi." Giản Dịch Thâm nhìn Giản Hi, ánh mắt nặng nề.

Mắt Giản Hi chuyển động: "Không nhắm, con phải nhìn ba hôn con, không thì ai biết được ba có giở trò..."

Lời còn chưa nói xong đã thấy gương mặt Giản Dịch Thâm tiến gần, cô nhìn thấy anh nhắm mắt lại, lông mi rất dài, cánh mũi thẳng và đẹp, còn chưa kịp nhìn rõ môi anh thì cảm giác được môi mình bị ngậm lấy, một thứ ướŧ áŧ lướt qua kẽ môi chui vào miệng cô.

Phút chốc cô cứng đơ người, không biết nên đáp lại thế nào, cho đến khi Giản Dịch Thâm dán sát bên môi cô và cười thành tiếng.

"Sao vậy? Đơ rồi à? Hé miệng ra nào, bé ngốc..."

Nghe thấy giọng trầm thấp của ba, Giản Hi như bị giật điện. Cô cảm giác được bàn tay ba đang xoa sau lưng mình, cách lớp áo mỏng cũng cảm nhận được nhiệt độ nóng bừng từ lòng bàn tay ba.

"Bé cưng, há miệng nào..."

Ba dán sát môi cô nói, liếʍ mυ'ŧ nhẹ cánh môi của cô, hơi nóng lúc nói chuyện còn đọng ở cằm cô.

"Ba ơi, ba vừa gọi con là bé cưng..." Cô cũng học theo ba, dán sát môi ba nói chuyện, còn nghịch ngợm cắn nhẹ lưỡi của ba.

"Chẳng lẽ con không phải bé cưng của ba?" Giản Dịch Thâm nắm cằm Giản Hi, nhìn cục cưng của anh rất nghe lời há miệng, đón nhận lần đầu ghé thăm của anh.