Chương 3
Lời đề nghị của anh ta khiến tôi lặng người …tôi thay đổi sắc mặtHùng: Sao căng thẳng vậy,anh đi làm về chưa ăn gì rủ em vào đây ăn bánh mỳ sốt vang rồi về …
Tôi nhìn sang bên cạnh quán bánh mỳ bao nhiêu người đang ăn ,tôi ôm trán rồi cười một mình “ mình đang nghĩ cái quái gì vậy nhỉ”…
Tôi thấy Hùng ăn rất khoẻ,nhìn có vẻ như rất đói ăn hết 3 cái bánh mỳ liền
Tôi: sao anh k về nhà ăn cơm cho chắc bụng
-Anh không muốn về nhà
-Ô sao lại vậy
Hùng cười nhạt…
-Sao em k ăn đi
-Em ăn xong 1 cái rồi ,em cũng ăn tốt lắm đấy nên đừng mời em
-Mời gì cao sang anh k mời được chứ mời cái này anh mời được…
-Anh có vẻ khiêm tốn rồi…
Ăn xong Hùng đèo tôi về trên con xe máy qua những ánh đèn của con phố cổ…lần đầu tiên tôi đi cùng một người đàn ông khác giới về nhà lúc muộn…
Vào phòng thì Hương cô bạn cùng phòng hù làm tôi giật mình
Hương: Bắt quả tang đi với trai về nhà nhé
-K như mày nghĩ đâu
-Thế như nào mới là tao nghĩ,cao ráo trắng trẻo ngon đấy
-Tao k thích yêu đương
-Vậy sao k từ chối đi
-Từ chối rồi nhưng anh ấy vẫn theo đuổi đấy chứ
-Gặp ở đâu vậy tao thấy dc mà quá dc ý chứ
-Chính vì quá được tao lại càng k thể yêu
-Mày đúng là có suy nghĩ quái dị mà,nếu như mày thì tao yêu ông trung là k dc à
-Mày khác tao khác,mày có gia cảnh đàng hoàng còn tao lại khác,tao là đứa trẻ mồ côi…
-Nhìn về tương lai đi quyên,mày đừng sống quá bi quan…hãy mở lòng mình hơn hạnh phúc sẽ đến…
Tin nhắn trên điện thoại “ Em ngủ chưa”…tôi úp máy không trả lời…
Tại nhà của Hùng…
Hùng tắm dưới vòi sen rồi cứ nhìn điện thoại để trên kệ…” cô ấy đi ngủ rồi sao nhỉ”…
Hùng nhớ lại lúc nãy chắc chắn là Quyên hiểu lầm rằng Hùng định đưa Quyên đi nhà nghỉ…anh ta bật cười trong tolet…
Tắm xong Hùng đi xuống dưới nhà thấy bố anh ta đang nói chuyện vs mẹ H ở dưới
Bố H: Con của chúng ta ngày mai anh sẽ kí quyết định cho nó thăng chức
-Thật sao anh
-Phải nó xứng đáng làm sếp ,sẽ lên làm đội trưởng hình sự thành phố k còn làm ở quận nữa
-Em cám ơn anh nhiều lắm ý
-Em và con chịu thiệt một chút,anh là công an nên không thể bỏ vợ được,bỏ vợ anh sẽ bị kỉ luật thì còn uy nghi đâu ra với cấp dưới…
-Em hiểu
-Anh sẽ tìm mối tốt xứng đáng với con,nó là một chàng trai xuất sắc xứng đáng làm một Trung Tá công an đầy hy vọng…
-Con nó k muốn ngta đồn rằng có bố là Thứ trưởng bộ công an ,nó muốn vươn lên bằng thực lực của nó…
-Anh hiểu nhưng có anh rồi con sẽ lên cao nhanh hơn…
Hùng quay lên phòng đóng cửa lại bỏ thuốc ra hút gương mặt lầm lỳ…
Hôm sau tan học tôi lại thấy Hùng đứng trước cổng trường học…
Hùng: Đi ăn trưa với anh đi
-Nay trông anh có vẻ vui nhỉ
-Nay anh được thăng cấp
-Thăng cấp?anh làm nghề gì vậy?
-Anh á,làm văn phòng linh tinh thôi…
Vừa thấy có mấy sinh viên nam đang cà khịa nhau,có người bỏ dao bấm ra khiến mấy người ở gần hét lên” đánh nhau bằng dao kìa”
Người cầm dao chạy ra phía tôi đuổi theo bạn nam kia,Hùng ngáng chân khiến hắn ngã xõng xoài sấp mặt xuống đường…hắn ngẩng dậy nhìn Hùng “ TᏂασ mẹ con chó chết này ngáng chân bố à”…
Vừa nói dứt câu Hùng vả liên tiếp vào mặt rồi bẻ ngoặt tay hắn rất nhanh…tôi còn choáng vì độ nhanh nhạy của Hùng…
Hùng: Cầm dao đi học đâm bạn là đã sai,cái sai thứ hai là nói bậy
Tôi phì cười rồi Hùng rút dây giầy của hắn buộc gọn tay ra sau…
Hùng: Lát nữa sẽ có các chú công an đến đưa lên phường để học lại đạo đức nhé…
Tôi ngồi sau cứ trêu” Oài oài ngầu quá,các em lớp em mê tít rồi đấy”
-Điên thôi đừng trêu anh nữa
-Anh học võ ở đâu vậy
-Anh đâu có học võ
Tôi biết H nói dối,vì tôi là người học võ thao tác của Hùng phải ở đai đen đẳng cấp…đến quán ăn trưa Hùng nói thẳng với tôi
Hùng: Làm bạn gái anh đi,anh rất chân thành ít nhất là đến lúc này với em! Em vẫn rất cởi mở nhưng đến khi anh muốn đi sâu hơn về em thì em lại khép mình lại,em đang cho anh một bài toán khó giải.
-Em không muốn yêu lúc này,em chỉ muốn học thôi…
-Việc yêu đương với anh sẽ k ảnh hưởng tới việc học của em,anh cũng rất bận thật sự rất bận nhưng anh vẫn muốn được đi ăn cùng em,ở bên em anh giải toả bớt căng thẳng của công việc và quan trọng là anh chân thành
Lời nói của người đàn ông này trong chiếc áo khoác gió đen của mùa thu khiến lòng tôi lại một lần nữa xao động
-Em là đứa trẻ mồ côi
-Anh biết
-Em chẳng có gì cả
-Anh biết
-Em k hợp
-Đã thử chưa mà biết không hợp,anh k qtrong em là ai đến từ đâu,anh chỉ quan trọng là anh thích em và đang nói chuyện với em đang trong tư cách một người đàn ông 35 tuổi mở lời…hay em đang lo chuyện chênh lệch tuổi tác quá nhiều
-Không phải tuổi tác mà là em chưa yêu ai bao giờ nên em …
-Bây giờ yêu cũng chưa muộn,làm bạn gái anh nhé…
Câu Hùng chốt khiến tôi rất bất ngờ…tôi cười nhạt rồi gật đầu cái nhẹ…Hùng cười rất tươi
-Vậy cứ…cứ thử xem sao…
Sau ngày đó thi thoảng Hùng cùng tôi lên chùa dậy cho lũ trẻ học võ…ngày tôi nghỉ học thì anh đến nấu cơm cùng tôi ăn cơm
H: Mai anh phải đi công tác vài ngày
-Vâng anh đi xa k
-Anh đi điện biên,Quyên này ăn xong anh đèo em đi mua đồ nhé
-Thôi em có đủ đồ rồi k phải mua gì đâu ạ
-Anh muốn mua nhẫn đôi,các đôi yêu nhau thường hay mua nhẫn đôi còn gì?
-Anh sến quá đấy,chủ yếu là trong lòng mà
-Để nếu anh có đi công tác thì tên nào gạ gẫm em nhìn vào tay sẽ biết em là hoa đã có chủ rồi
Tôi nhìn Hùng rồi bật cười…
-Anh trẻ con quá rồi…
Tới tiệm vàng Hùng mua đôi nhẫn tôi chưa kịp nhìn giá
H: Anh thanh toán xong rồi đúng mẫu em thích đây
-Có đắt k anh
-Không rẻ lắm,anh khắc tên em vào nhẫn của anh còn tên anh vào nhẫn của em…
-Ngta nói chưa cưới mua nhẫn đôi sẽ không lấy được nhau đâu anh
-K đâu dù có chết anh cũng nhất định lấy em
-Nói gì ghê vậy…
Hùng ôm tôi bên bờ sông hồng…và làn đầu tôi và Hùng trao nhau nụ hôn,nụ hôn ngọt ngào của tình yêu đầu tiên…tình yêu mà đứa con gái mới lớn như tôi mong ước rằng sẽ có người yêu mình bằng cả tấm chân tình…
Hùng về nhà thu xếp đồ mẹ H thấy tay đeo nhẫn bà vội vã cầm tay con
Mẹ H: Sao con lại đeo nhẫn cưới
-Sau chuyên án này về con sẽ nói chuyện với mẹ sau
-Con đang yêu ai à
-Vâng
-Con nhà ai bố mẹ làm gì?
Hùng thở dài
-chỉ đơn giản là con yêu là được có phải k mẹ…( Hùng lừ mắt nhìn mẹ)
Mẹ H gật đầu kiểu miễn cưỡng…
Hôm nay tôi lên trại thăm mẹ
Mẹ: Mày lên mà k mua cho tao cái áo mới nào à
-Tháng trước con vừa mua cho mẹ rồi còn gì
-Cái áo nhà quê ý thì ai mà mặc được,tao dặn mày gửi thư cho bố mày ,mày đã đưa chưa
-Con chưa đưa
-Sao mày ngu thế hả,đưa còn moi được tiền
-Mẹ có chắc đưa là ông ta sẽ đọc không,mẹ đừng mơ mộng nữa
-Con cái ngu như chó,lão ý làm giám đốc ngân hàng thì thiếu gì tiền,xưa lão ý làm giám đốc giờ chắc làm chức to hơn rồi cũng nên…
-Ông ấy có gia đình rồi mẹ k nên làm phiền nữa
-Kệ…tao cứ phải moi móc nó đến chết
-Mẹ moi dc đồng nào chưa hay ông ta bỏ rơi con và mẹ như hai tấm giẻ lau dẫm chân qua là xong…
-Sau khi tao ra tù tao nhất định sẽ đến gặp ông ấy 3 tháng nữa mẹ sẽ dc ra lúc đấy mẹ sẽ đưa mày đi gặp ông ấy
-K cần,lúc bé thì con cần giờ thì con k muốn gặp,đồ của mẹ đây,trời cpi lạnh rồi mẹ nhớ mặc ấm…
Mẹ Quyên rưng rưng nước mắt khi nhìn con gái đi lững thững ra bên ngoài…” sau này mẹ sẽ bù đắp cho con,hãy đợi mẹ”…
Tôi biết cả nhà của cha đẻ mình,sống trong biệt thự đắt đỏ bậc nhất Hà Nội,ông ấy có hai cô con gái và một cô gái tên Linh chạc tuổi tôi…nhìn ông ấy đèo con gái chăm chút từng tí một…tôi chạnh lòng…thế nhưng tôi chấp nhận số phận đã định…
Sau khi đi công tác Hùng tuyệt đối k nhắn tin cho tôi số máy cũng tắt…cho đến ngày sư thầy nói chuyện với tôi
Sư thầy: Thầy thấy con dạo này rất vui vẻ,con đang có gì vui sao
-Dạ không có
-Nếu con quyết định đến vs Hùng thì thầy muốn con hãy hỏi cậu ta rằng có chắc chắn cậu ta và con sẽ có kết quả và hãy hỏi nghề nghiệp của cậu ta khi đó con sẽ có lựa chọn đúng đắn hơn
-Dạ vâng…thầy biết anh ấy làm nghề gì ạ
-Con trực tiếp hỏi sẽ tốt hơn…
Tôi đang học trong phòng thì số Hùng reo lên
Hùng: Anh xong việc rồi này em ra ngoài đi
-Bây giờ muộn rồi mà em tưởng anh mất tích luôn rồi chứ
-a đang đứng bên ngoài rồi
Tôi mặc áo khoác rồi chạy ra bên ngoài thấy Hùng đi ô tô
Tôi: Chà nay mới tậu trâu rồi đó
-Xe anh mượn đấy anh làm gì có tiền mà mua xe,lạnh quá nên mượn tạm,đi ăn lẩu đi anh đói quá
-Cứ gặp em a lại đòi đi ăn là sao nhỉ
-Thì k ăn thì làm gì thế e muốn mình đi đâu
Tôi búng vào trán Hùng
-Thôi đi,lại nghĩ sai sai rồi đấy…à mà em hỏi này anh làm nghề gì vậy?
Hùng lặng yên trước câu hỏi của Quyên…
-Sao anh k trả lời vậy ?
-Nếu anh nói ra em sẽ k chia tay anh chứ
-Có gì mà nghiêm trọng vậy anh nói đi xem nào
-Em hứa đi
-Ok em hứa a nói đi hồi hộp quá nhỉ ( tôi cười)
-Anh hiện là trung ta Phạm Quốc Hùng đội trưởng đội hình sự thành phố Hà Nội…
Tôi tắt nụ cười khi nghe thấy câu nói của Hùng…công an và tôi có mẹ đi tù…chúng tôi chắc chắn không thể đến với nhau…Tôi quay vội đi Hùng vòng tay ôm lại từ sau…
-em và anh k thể đâu thưa ngài trung tá…nếu a nói từ đầu em đã k bước tới
-Em k cần bước chỉ cần anh bước thôi,chỉ cần anh bước là được
-Mình anh bước cũng k thể được,sẽ là gánh nặng trên vai anh,vậy hôm nay em dành hết lầm lỗi để chia tay…mình là đôi đũa lệch vậy hãy để nó xuống dòng nước đành buông trôi..ranh giới của hai chúng ta là yêu nhưng không thể nào bươc qua
Quyên giật tay Hùng rồi chạy thẳng vào nhà…Hùng thấy rõ Quyên đã rơi nước mắt…
Hùng về nhà ngồi uống rượu một mình…tay nhìn chiếc nhẫn “ Mới đầu anh đùa với bạn anh nhưng thật ra anh thích em ngay từ lần đầu gặp nhau rồi ,anh yêu em”….
– [ ]
---------