Tôi Và Thái Hậu Đều Là Xuyên Không

Chương 18

Đêm đó, tôi ở khách điếm không nhịn được đói khát, trằn trọc một hồi, quyết định ra ngoài kiếm ăn.

Chợ đêm ở biên thành cực kỳ náo nhiệt, lượng người rất đông, vậy nhất định trên chợ đêm sẽ ngư long hỗn tạp…

Ví như hiện tại, cái tên đàn ông diện mạo bình thường lại để lộ ra vẻ tự tin lạ kỳ này đang ngăn cản tôi.

“Vị tiểu thư này, bản công tử coi trọng ngươi, đi với bản công tử đi nào.”

Nói xong thì muốn đi đến kéo tay của tôi, đương nhiên tôi không thể để hắn ta đυ.ng vào tới, né tránh một cái.

“Ôi, còn thẹn thùng nữa à.” Giơ tay còn muốn ôm tôi.

Lúc ấy tôi thật sự rất muốn đánh hắn ta một trận, nhưng tay trái tôi xách theo gà nướng mà vất vả xếp hàng mới mua được, tay phải cầm một phần bánh hạt dẻ cuối cùng, cái nào tôi cũng không nỡ ném xuống, đành phải chán ghét bảo hắn ta cút ngay.

Hai tuỳ tùng ở đằng sau hắn ta tuy rằng trông giống như suy dinh dưỡng, nhưng giọng điệu rất rất cuồng vọng:

“Tiểu nương tử, đừng rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, biết thiếu gia của chúng ta là ai không? Thiếu gia của chúng ta tên Trịnh Hâm Phi! Hôm nay ngươi không muốn thì cũng phải đi theo chúng ta.” Nói xong thì vỗ vỗ tay, xung quanh có một đám người trông như tay đấm vây lên thành một vòng.

Hả? Thế mà lại là cái tên có quan hệ à? Trông có vẻ còn là tên có quan hệ thường xuyên cường đoạt dân nữ nữa đấy!

Tôi cũng ngẩng đầu, học bộ dáng dùng cằm nhìn người của hắn ta:

“Vậy ngươi biết bản tiểu thư là ai không?”

Bọn họ hơi bị tôi doạ sợ, Trịnh Hâm Phi hỏi:

“Vậy xin hỏi tiểu thư là người nào?”

“Ta #@!?*&!”

Không biết tôi là ai thì tốt, tôi xách đồ ăn, liên tục thoát khỏi bốn năm tay đấm rồi chạy.

Để lại hắn ta ở phía sau muốn đuổi theo lại không dám đuổi.

Hai ngày sau, Tô Đường tìm quan hệ, dẫn tôi đi bái sơn đầu, tôi ngượng ngùng từ chối hắn rồi vẫn đi theo.

Ba người thì tên này càng tham lam hơn tên kia, ánh mắt khiến người ta ghê tởm di chuyển đến di chuyển đi trên tôi, còn muốn chạm vào tôi và Tô Đường.

Khiến hai bọn tôi ghê tởm xỉu mất, không thể nhịn được nữa, hai bọn tôi vung ghế lên, đánh bọn họ một trận.

Nhưng khi trở lại khách điếm, tôi vẫn không nuốt được cục tức này.

Tuy rằng đã tự tay đánh, sảng khoái một trận, nhưng ai lại từ chối sảng khoái thêm lần nữa chứ.

Mắc cười, bà đây có thể chịu uất ức thế à?

Trước khi đi, họ Trịnh uy hϊếp bọn tôi rằng hắn ta muốn đi về vận dụng quan hệ của hắn ta…

Trong đêm, tôi gõ cửa nhà Tô Đường, xách hắn lên rồi đặt ở trên xe lừa của tôi, đánh xe lừa đi đến nhà chú hai của tôi cáo trạng.

Ai mà không có quan hệ chứ.

Không sai, sở dĩ lúc trước lựa chọn Mạc Bắc, nguyên nhân quan trọng hơn là, tôi có quan hệ ở Mạc Bắc, siêu siêu cứng luôn.

Cậu của tôi là An Bắc tướng quân, đúng, chính là An Bắc tướng quân thống lĩnh toàn bộ quân đội Mạc Bắc đó.

Nếu mà nói quan hệ này còn chưa đủ cứng, tôi còn có cái cứng hơn.

Chú hai của tôi là thái thú quận Mạc Bắc, thứ sử có chức quan cao hơn chú một bậc là cha vợ của chú.

Lúc ấy khi tôi ở nhà nghe nói đến quan hệ của mình cứng như vậy, cũng nghĩ mà mừng.