“A… A Quỳ, ngươi nhẹ chút.”
“Quận chúa không biết một chuyện, dùng sữa tươi xoa vυ' mới có thể khiến vυ' vểnh cao, đầy đặn, phải xoa mạnh mới được.” Nói xong, nàng ta tiếp tục xoa mạnh.
Trước đó vυ' của Lãnh Sâm bị thước đánh nên còn đau, tất nhiên là nàng không chịu nổi.
“A, đau quá, mẫu thân, đau quá… người mau ra lệnh cho nàng ta dừng lại đi…”
Lãnh phu nhân nhắm mắt lại lạnh lùng nói, “Mẫu thân chỉ muốn tốt cho con, không được dừng, sau ngày không có tướng quân thì ngày nào ngươi cũng xoa vυ' cho quận chúa.”
“Vâng, nô tỳ biết rồi.”
“Quận chúa chịu đựng chút đi, ngài nhìn xem có phải vυ' của phu nhân rất đẹp không, tướng quân rất thích đấy!” A Quỳ dỗ dành.
Lãnh Sâm nghĩ đến chuyện sau này vυ' của mình cũng sẽ xinh đẹp như thế, bèn nhịn, “Ưm a… chắc chắn Sâm Nhi sẽ khiến Thừa ca ca thích.”
Lòng Lãnh Sâm nghĩ thế.
“Đúng vậy, sau này chắc chắn vυ' của quận chúa vừa to vừa căng.”
A Quỳ hiểu chuyện đáp lại.
“Sâm Nhi đi nghỉ sớm đi, mẫu thân mệt mỏi.”
Lãnh phu nhân nói xong, bèn đứng dậy để thị nữ thay quần áo rồi đi.
Lãnh Sâm được xoa vυ' khoảng mười lăm phút, từ ban đầu là đau, sau đó là dễ chịu, cuối cùng nàng bắt đầu hưởng thụ.
“Ưm a… thoải mái quá, A Quỳ, ta muốn xoa bên kia nữa.”
Lãnh Sâm không hài lòng mà đáp.
“Quận chúa dâʍ đãиɠ thật, chỉ mới ngày đầu tiên mà đã như vậy, chắc chắn vào đại hôn, phu chủ sẽ thích ngài.”
“Vậy sao, Thừa ca ca sẽ thích ta như thế sao?”
“Chắc chắn mà, đàn ông thích nhất là phụ nữ dâʍ đãиɠ quyến rũ, huống chi quận chúa xinh đẹp như thế, nô tỳ thấy hoa huyệt của ngài cũng xinh đẹp mà.”
A Quỳ vừa nắn bóp đầṳ ѵú vừa cười nói.
“Ưm a… ngứa quá, hoa huyệt ngứa quá…” Lãnh Sâm cảm thấy rạo rực trong người, lắc lư hai cánh mông.
“Quận chúa thử thủ da^ʍ cao trào đi, rất thoải mái đấy, ngày nào phu nhân cũng như thế.”
Lãnh Sâm nhớ đến dáng vẻ của mẹ mình trước mặt mình hôm nay, nàng cũng bắt chước bà, giơ tay chạm vào hoa huyệt vuốt ve sờ soạng.
“Ưm a…”
“Quận chúa thông minh quá, chỉ học một lần là biết, quận chúa còn có thể xoa hoa đế nữa.
A Quỳ nhìn quận chúa đoan trang thơ ngây thường ngày, vốn dĩ nàng ta lo lắng quận chúa không nỡ thay đổi vóc dáng, sau này không được phu chủ yêu thích, bây giờ xem ra sẽ không có chuyện đó.
Lãnh Sâm nghe xong, bèn chọc vào hoa đế của mình.
“Ưm a, a… hoa huyệt ngứa quá, hoa huyệt ngứa quá…”
“A Quỳ không có mệnh lệnh của phu chủ nên không thể phụng dưỡng hoa huyệt của quận chúa được, nhưng A Quỳ có thể giúp bầu vυ' dâʍ đãиɠ của quận chúa thấy sướиɠ.”
Nói xong, A Quỳ bèn ngậm lấy núʍ ѵú non nớt ướŧ áŧ, đầu lưỡi mềm mại ấm nóng càng khiến núʍ ѵú thấy thoải mái hơn.
“Ưm a… A Quỳ giỏi quá, ta muốn được mυ'ŧ cả bên vυ' kia.” Lãnh Sâm thở hổn hển.
“Quận chúa đừng sốt ruột, chắc chắn nô tỳ sẽ giúp ngài thấy thoải mái.” Sau đó, A Quỳ mυ'ŧ nhanh hơn, khẽ cắn núʍ ѵú, nhẹ nhàng lôi kéo, thường hay kí©ɧ ŧɧí©ɧ bầu vυ'. Lãnh Sâm vừa bị xoa vυ' vừa chơi đùa hoa đế, chẳng mấy chốc mà đã muốn cao trào.