Khiến Anh Hãm Sâu

Chương 14

----

Tống Nam Chi nhận lấy, cô mở hợp đồng ra, nghiêm túc lật xem từng trang từng chữ một, không có vấn đề gì, cô khép văn kiện lại, ngẩng đầu nhìn Tần Thịnh:

"Không có vấn đề gì, cứ như vậy đi."

"Vậy bây giờ chúng ta cùng thảo luận chuyện kết hôn."

Anh nhìn về phía Tống Nam Chi, đứng đắn nói vài lời:

"Tôi không có yêu cầu gì khác đối với em, chỉ có một điều duy nhất, chính là sau khi kết hôn chúng ta phải ở chung một phòng, đương nhiên tôi sẽ thực hiện đúng như lời hứa, sẽ không chạm vào em, điểm ấy em có thể yên tâm."

Tống Nam Chi gật đầu, nói: "Được, tôi không có ý kiến gì."

"Tiếp đến là chuyện hôn lễ, em muốn làm như thế nào?" Tần Thịnh nhìn Tống Nam Chi, hỏi ý kiến của cô.

Tống Nam Chi nghe vậy thì không khỏi sững sờ, cô vốn không nghĩ tới chuyện tổ chức rườm rà như thế này:

"Hả? Còn phải làm hôn lễ nữa à? Không làm có được không?"

Tần Thịnh nhìn cô cẩn trọng nói:

"Nếu em có thể thuyết phục được mẹ em không tổ chức hôn lễ, vậy thì tôi cũng không có ý kiến."

Tống Nam Chi nhất thời cảm thấy chán nản, nói cũng đúng, với tính cách của mẹ cô, làm sao có thể đồng ý không tổ chức hôn lễ được chứ, không chỉ phải tổ chức, mà đoán chừng bà ấy còn muốn tổ chức cho thật long trọng.

Nhưng tổ chức hôn lễ thật sự rất phiền phức, Tống Nam Chi vừa nghĩ đến là lại buồn bực, một hồi lâu sau cũng không nói gì, thật ra cũng không biết nói gì…

Tần Thịnh thấy cô mãi không nói lời nào, anh chủ động mở lời:

"Em chỉ cần suy nghĩ xem mình muốn tổ chức hôn lễ như thế nào, ở đâu, có thích kiểu áo cưới của nhà thiết kế nào hay không, về phần những chuyện còn lại em không cần phải bận tâm."

Mặc dù Tống Nam Chi không muốn tổ chức hôn lễ, nhưng trong lòng cô cũng rõ ràng, với tính cách của mẹ cô, không tổ chức hôn lễ là chuyện không thể nào, chỉ đành bất đắc dĩ chấp nhận:

"Được rồi, vậy chờ tôi suy nghĩ xong sẽ nói cho anh biết."

Tần Thịnh lại tiếp tục nói:

"Kế tiếp phụ huynh hai bên nhà chúng ta nên gặp mặt để thương lượng chuyện hôn sự, chờ khi nào sắp xếp được thời gian tôi sẽ báo cho em biết."

Tống Nam Chi đâu biết kết hôn lại phiền toái như vậy, nhưng vì một tương lai không bị mẹ sắp xếp đi xem mắt nữa, vì sự nghiệp tương lai, cô nhịn!

Cô hơi rướn người về phía trước nhìn Tần Thịnh, không nhịn được nhắc nhở anh: "Tần Thịnh, anh vẫn còn nhớ chuyện đã đồng ý với tôi chứ?"

Tần Thịnh nhìn cô: "Công việc?"

Tống Nam Chi nhìn Tần Thịnh, gật đầu như giã tỏi: "Đúng."

Anh trả lời chắc nịt: "Chờ tin của tôi."