Chàng trai đội mũ lưỡi trai môi khẽ run, đáy lòng kinh ngạc, nhưng cũng nhận ra rõ ràng: Dù khả năng thực chiến như thế nào, ít nhất là khi tinh thần lực chạm nhau một cách thuần túy thế này thì hắn ta chắc chắn sẽ thua.
Cũng giống như luật bất thành văn của họ, người nào thắng thì người đó có quyền phát biểu.
Nếu người trước mặt giải phóng tinh thần lực giống vậy, rất có thể hắn ta sẽ không thể chịu đựng nổi.
Nhưng người này lại không hề trả đũa, thậm chí cậu còn không thèm phòng thủ, chỉ bình tĩnh quan sát mọi chuyện diễn ra.
—— Đây dường như là một bước lùi đối với chính bản thân hắn ta.
“…” Chàng trai đội mũ lưỡi trai im lặng, cúi xuống nhặt chiếc túi vừa rồi ném ở bên chân.
Một tay hắn ta siết lấy dây đeo, vẻ mặt có chút phức tạp, miệng hé mở, nhưng cuối cùng cũng chẳng thốt ra được lời nào.
“Cậu thắng rồi.”
Tạm dừng một chốc.
“Nhưng điều đó không có nghĩa là sau này cậu cũng có thể thắng tôi.”
Nói xong hai câu này, chàng trai đội mũ lưỡi trai xoay gót rời đi.
Trì Quy Chu còn chưa kịp phản ứng thì hắn ta đã rời đi một cách chóng vánh.
Địch không động, mình cũng không động.
Địch động rồi… Mà khoan đã, hắn ta bị sao thế???
Trì Quy Chu quay mặt sang, nhìn bóng lưng chàng trai rảo bước đi xa, trong thâm tâm tràn đầy dấu chấm hỏi.
Mắt to trừng mắt nhỏ mấy chục giây, tự dưng ném ra một câu cứng ngắc “Cậu thắng rồi” thì bỏ đi luôn?
Chẳng lẽ [giương mắt nhìn nhau để xem ai thấy xấu hổ trước thì bỏ đi] cũng là một cách xử lý ở thế giới này à??
Đúng là thần kinh thật rồi.
Bệnh trung nhị* đấy à.
*Bệnh trung nhị hay Chūnibyō được gọi là “hội chứng tuổi dậy thì”, “hội chứng tuổi teen” hay “hoang tưởng tuổi dậy thì”. Thường dùng chủ yếu chỉ những người có ý thức cái tôi quá mạnh, cuồng vọng, tự cho là đúng, lại cảm thấy không được thấu hiểu, tự cảm thấy mình bất hạnh, thường là biểu hiện của thanh thiếu niên đang trong thời kỳ “nổi loạn”, cũng đặc biệt chỉ những người đã trưởng thành nhưng vẫn chưa thoát khỏi lối suy nghĩ ấu trĩ, tương đương với từ “trẻ trâu”.
Trì Quy Chu phơi khô sự im lặng.
Đúng là một thế giới khác thần kỳ... Tuy là phương thức hòa bình thật đấy nhưng lại chẳng rõ đầu đuôi tai nheo gì hết.
Cũng may cậu dùng đại não mô phỏng ghi chép xung đột nhiều như vậy, nhưng hoàn toàn vô dụng cả!
Trì Quy Chu lắc đầu, quyết định không cố gắng đi thử nghiệm một nền văn hóa mà mình không thể hiểu được.
Cậu thu ánh mắt lại, lấy chiếc laptop của mình ra.
Lúc Trì Quy Chu lấy laptop ra, sắp xếp đồ đạc cá nhân thì bên cạnh cậu lại dôi ra một người.
Giọng nói lần này khác hẳn lúc trước, có lẽ còn có chút quen thuộc.
“Là cậu hả?”
Trì Quy Chu vừa mới ngước mắt lên thì có một lọn tóc highlight màu hồng sáng đập vào mắt cậu.
—— Đó là Tô Nhĩ Nhược.
Trông thấy Trì Quy Chu, đôi mắt hạnh của Tô Nhĩ Nhược hiện lên vẻ kinh ngạc.
Nhưng điều làm hắn ngạc nhiên không phải là gặp lại Trì Quy Chu một lần nữa, mà là Trì Quy Chu có thể ngồi ở đây vào lúc này.
Quá trình huấn luyện trước khi thực hành diễn tập mô phỏng đã nói, vị trí của chỗ ngồi về cơ bản dựa theo quyết định thứ tự vào sân, những người vào trước có thể được ưu tiên lựa chọn khoang mô phỏng.
Mặc dù các loại hình khoang mô phỏng cũng tương tự nhau, nhưng cũng giống như tất cả các loại thiết bị, một số phù hợp và một số thì không.
Lúc vào sân sẽ bắt đầu từ hàng đầu tiên. Vì thế hàng ghế đầu tiên là chỗ ngồi rất được ưa chuộng.
Đặc biệt là trong khóa học với học sinh các ngành liên quan đến quân sự —— Những kẻ đó không tuân thủ các quy tắc và kỷ luật, không chú ý đến việc ai đến trước đến sau. Bọn họ có quy tắc riêng, ai có nắm đấm lớn thì sẽ vào sân trước, đương nhiên sẽ được ưu tiên ngồi ở hàng đầu tiên.
Tất nhiên, một người có gia thế hiển hách như Tô Nhĩ Nhược thì khỏi phải bàn đến. Ngay cả những học sinh của Học viện Quân sự tôn sùng vũ lực nhất cũng biết tốt nhất không nên đắc tội ai.
Vị trí thứ hai từ phải sang, giữa hàng đầu tiên luôn là của hắn từ trước đến nay.
Nhưng Trì Quy Chu hiển nhiên không có bối cảnh... Nói cách khác chính là cậu dựa vào thực lực để ngồi ở hàng ghế đầu?
Như vậy xem ra, thanh niên tóc đen trước mặt là một Alpha có thể tự chủ phóng thích tinh thần lực để chiếm chỗ ngồi cho mình! Hơn nữa cấp bậc chắc chắn không thấp.