Tại sao đột nhiên lại có mùi ớt nồng nặc vậy? Có phải bình xịt hơi cay hay thứ gì đó trên người hắn vỡ ra không? Hay là con cá ớt xào dầu đỏ vừa rồi vô tình làm đổ, bây giờ bắt đầu bốc lên mùi hương.
Trì Quy Chu tạm thời gạt những câu hỏi ra sau đầu, dùng sức chớp chớp mắt, cố gắng kìm nén những giọt nước mắt sắp rơi xuống vì bị mùi cay xộc lên.
Chỉ là khóe mắt cậu vẫn còn ươn ướt và đỏ bừng.
“Hướng Vãn…” Hạ Diên vẫn còn lẩm bẩm, hai tay nắm chặt đến mức tưởng như có thể bóp nát xương cốt Trì Quy Châu vỡ vụn.
Tình tiết máu chó thế thân gì đây, bệnh tâm thần à.
Trì Quy Chu ngoài mặt cụp mi mắt xuống, nhưng thực tế lại im hơi lặng tiếng giẫm mạnh vào chân đối phương, lợi dụng đối phương đau đớn trong tiềm thức thì cậu lập tức rút tay lại.
“Quý khách, xin hỏi ngài cần canh giải rượu không?” Trì Quy Chu giẫm xong, kiềm chế cảm giác sặc sụa muốn ho, lập tức bổ sung thêm lời này.
Cậu biết người say rượu ý thức không được tỉnh táo lắm, mặc dù có thể cảm nhận được đau đớn, nhưng họ sẽ không phản ứng lại ngay việc vì sao bị đau. Bây giờ nếu cậu đổi chủ đề như thế này, dự là đối phương sẽ mau chóng quên đi chuyện bị đạp lên ấy.
Đúng như dự đoán, người trước mặt không nhắc đến chuyện bị giẫm chân.
Động tác của Hạ Diên chậm rì, quay đầu lại, ánh mắt đờ đẫn lại nhìn qua một lần nữa.
Say rượu đã khiến thần kinh tê mỏi, chưa kể thần trí Alpha trong kỳ phát tình thường không được minh mẫn, cộng thêm mùi Omega nhàn nhạt ở nơi chóp mũi ——
Lý trí của Hạ Diên giống như một chiếc thuyền nhỏ bị sóng bão cuốn đi, lênh đênh trôi nổi. Hắn chỉ dựa theo bản năng, nhìn chằm chằm vào người tỏa ra pheromone Omega, hệt như người thợ săn đang quan sát con mồi của mình vậy.
…Thơm quá. Muốn cắn một cái quá đi.
Mùi hương thoang thoảng vừa mơ hồ lại vừa rõ ràng của bánh kem dâu tây vương vấn trên chóp mũi hắn, Alpha trong kỳ phát tình rất nhạy cảm với pheromone Omega. Mà tình trạng kỳ phát tình bùng nổ sớm lại càng khiến họ mẫn cảm hơn.
Yết hầu của Hạ Diên chuyển động, răng nanh hơi ngứa, du͙© vọиɠ thuộc về Alpha bắt đầu kêu gào.
Hắn cảm thấy đầu váng mắt hoa, cố gắng dùng lý trí còn sót lại để làm mình bình tĩnh lại, nhưng hắn vẫn không thể cưỡng lại được bản năng pheromone.
Hạ Diên đứng phắt dậy.
“Anh Diên?” Chó Ngao Lâm bị hành động đột ngột này làm cho giật mình, ngay sau đó chóp mũi nhẹ ngửi, cuối cùng cũng ngửi thấy mùi hương thoang thoảng của bánh kem dâu tây bay trong không khí.
…Đây là pheromone Omega mà?? Tại sao lại có Omega ở đây?!
Gã đột nhiên quay đầu nhìn về phía Trì Quy Chu, người ngoài duy nhất có mặt ở đây, vẻ mặt sửng sốt, rồi ngây ra trong chốc lát.
Lúc này, Hạ Diên chậm rãi bước tới, dáng vẻ y hệt như đang đi săn. Mái tóc nâu đỏ vểnh lên giống như tóc mai của sư tử, quanh thân hắn tràn ngập sự nôn nóng và vội vàng nào đó. Cơn sóng Alpha nhấn chìm chiếc thuyền buồm lý trí.
Trì Quy Chu khẽ cau mày, tuy là không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng cậu cảm thấy ánh nhìn chòng chọc của người trước mặt khiến cậu khá khó chịu.
Sởn tóc gáy, cảm giác cứ như cậu đang bị một con thú nào đó theo dõi vậy… Không phải là cái tên này uống say xong phát điên luôn đó chứ?
Khoảnh khắc giác quan thứ sáu của Trì Quy Chu báo động, Hạ Diên đã di chuyển!
Giống như sư tử đi săn mồi, Hạ Diên ghì chặt cánh tay của Trì Quy Chu, cúi người đè xuống, tốc độ di chuyển nhanh đến mức làm người khác không kịp phản ứng!
Trì Quy Chu bị hành động bất chợt này đẩy ra, bất ngờ không kịp đề phòng lùi ra sau mấy bước, đυ.ng tới bức tường phía sau!
“A...!” Một tiếng rên ngắn ngủi phát ra từ cổ họng cậu.
Nghe thấy tiếng rên của Trì Quy Chu, đôi tay siết chặt như móng chim ưng của Hạ Diên lúc này run lên, thả lỏng ra một chút.
Trì Quy Chu nhân cơ hội này chộp lấy chai rượu vang đỏ đã khui trong cái tủ bên cạnh, hắt nước vào mặt đối phương!
—— Vốn dĩ cậu muốn ném chai rượu vào người hắn, nhưng lại sợ gây hậu quả xấu rồi phải đền tiền, vì vậy đã xoay cổ tay chuyển thành hắt rượu.
“...” Thân thể Hạ Diên hơi rung động bởi chất lỏng tưới xuống, dường như lý trí đã quay trở lại trên khuôn mặt trống rỗng ấy.