Sau Khi Mất Trí Nhớ Lão Công Biến Thành Nam Sinh Ngây Thơ

Chương 20

Kiều Xuyên Bách tắm xong ra, cúc áo ngủ bên trên từ khi Khúc Dung cởi ra đã không thèm cài lại. Thế nhưng, Kiều Xuyên Bách của bây giờ ngoại hình rất tốt, không phô trương cũng không nói chuyện, vẫn có sức quyến rũ của đàn ông trưởng thành. Tạm thời để cậu thưởng thức một chút ngoại hình của "nam sinh cấp 3".

Khúc Dung nghĩ.

Đàn ông trưởng thành Kiều Xuyên Bách cảnh giác đặt cái gối trong tay lên phía bên kia của Khúc Dung, rồi lại quay qua ôm một đống chăn về. Một cái giường, với Khúc Dung, anh phân ranh rõ ràng lắm.

Khúc Dung liếc nhìn Kiều Xuyên Bách bên cạnh đang tự bọc mình kín mít, rồi nhắm mắt lại, rất khó chịu. Kiều Xuyên Bách coi cậu là gì? Khúc Dung cười lạnh một tiếng, cúi xuống áp sát vào mặt Kiều Xuyên Bách, đưa tay bóp lấy mặt anh, "Chàng trai trẻ, anh đang trong phòng tôi đấy."

Nam sinh cấp 3 Kiều Xuyên Bách tim đập thình thịch, vừa mở mắt ra, liền nhìn thấy Khúc Dung đang gần sát mặt mình, Khúc Dung rất gần anh, còn bóp lấy mặt anh. Kiều Xuyên Bách cứng ngắc dời tầm mắt sang chỗ khác, kết quả lại nhìn thấy cảnh đẹp bên trong áo ngủ của Khúc Dung.

Rõ ràng cũng chỉ là cơ thể của đàn ông, Khúc Dung có gì anh cũng có, nhiều nhất là Khúc Dung trắng hơn anh một chút, da dẻ có vẻ mịn hơn anh một chút, nhưng Kiều Xuyên Bách cảm thấy não mình phát nóng, nóng đến mức mờ đi tầm nhìn phía mắt, chỉ nghe thấy giọng nói hơi lo lắng của Khúc Dung: "Kiều Xuyên Bách, anh bị chảy máu mũi rồi."

Kiều Xuyên Bách bất thần từ trên giường ngồi bật dậy, đưa tay sờ lên mũi, tay đầy máu. Kiều Xuyên Bách như vừa tỉnh khỏi cơn mê, lấy tốc độ 100 mét chạy trốn khỏi phòng ngủ, để lại Khúc Dung đờ người.

Khúc Dung cũng đuổi theo sau.

Kiều Xuyên Bách đã trốn vô nhà tắm, Khúc Dung ở bên ngoài gõ cửa: "Kiều Xuyên Bách? Dùng khăn ướt lau qua một chút đi."

Giọng nói ỉu xìu của Kiều Xuyên Bách truyền ra: "Đã ngừng rồi, tôi muốn yên tĩnh một mình!"

Khúc Dung: "...."

Khúc Dung tưởng ông chồng chưa thành niên nhà mình thấy xấu hổ, vội an ủi: "Trời đang hè nóng bức, anh ở ngoài đánh bóng đến giờ này, chảy máu mũi bình thường mà."

Khúc Dung an ủi xong, qua khá lâu mới nghe thấy giọng Kiều Xuyên Bách đáp lại: "Cậu lấy điện thoại trong tủ đưa cho tôi. đi"

Kiều Xuyên Bách bây giờ rất dễ vỡ, Khúc Dung cũng không hỏi tại sao, đi lấy điện thoại của Kiều Xuyên Bách. Khi gõ cửa, Kiều Xuyên Bách chỉ hé mở cánh cửa một chút, nhận lấy điện thoại liên lập tức đóng cửa phòng lại.

Khúc Dung thở dài.

"Tiểu Bách à, đã 12 giờ rồi. Em sẽ không chế nhạo anh đâu, máu ngừng rồi thì ra ngủ đi, biết chưa?"

Giọng nói ỉu xìu Kiều Xuyên Bách lại vang lên: "Biết rồi."

Khúc Dung cũng đành bất lực.

Nam sinh cấp 3 nhà cậu, có vẻ rất coi trọng thể diện.

Sau khi lấy được điện thoại, Kiều Xuyên Bách liền tìm kiếm tình trạng hiện tại của mình, nhưng không có trường hợp nào hoàn toàn giống với anh. Kiều Xuyên Bách đành phải gửi tin nhắn cho Tống Trị.

—- Anh Tống, tôi có một người bạn, là thẳng nam. Cậu ấy nói với tôi, cậu ấy vừa chảy máu mũi khi nhìn vào cơ thể của một người đàn ông, xin hỏi đây là tình huống gì vậy?

Thông tin của Tống Trị rất nhanh đã đến.

[Một là nóng trong người, hai là ham muốn không được thỏa mãn. Nếu là cậu nhìn Khúc Dung thì, hẳn là ham muốn không được thỏa mãn. Tiểu Bách, dù ký ức cậu dừng ở tuổi 16 nhưng cơ thể cậu đã trưởng thành rồi.]

Kiều Xuyên Bách: "..... "

Kiều Xuyên Bách mặt đỏ gay, vội gõ tin nhắn: [Không phải tôi, mà là một người bạn của tôi, tên Từ Phu.]

Thông tin của Tống Trị nhanh chóng lại đến.

[Nhớ bảo bạn cậu tự dập lựa nha, bằng không là hỏng đấy. Hơn nữa, dù tôi là bác sĩ tâm lý nhưng cũng biết bạn cậu không có thẳng nổi đâu. Bảo cậu ta đừng tự ý xưng thẳng này thẳng nọ, nhìn cái tin nhắn mà tôi còn sượng nữa đấy.]

Kiều Xuyên Bách: "......"



Khúc Dung chờ một lúc vẫn không thấy Kiều Xuyên Bách từ phòng tắm đi ra, cậu định sẽ an ủi ông chồng "vị thành niên" của mình một chút, thì Tống Trị gửi cho cậu một tin nhắn.

Khúc Dung kinh ngạc, thật ra cậu cũng không tiếp xúc nhiều với Tống Trị cho lắm, nhưng vì Tống Trị là bạn của anh trai Kiều Xuyên Bách cho nên mới có thêm liên lạc. Tuy nhiên, cậu gần như không hề trò chuyện với anh ấy, mở cuộc trò chuyện ra là có thể lật đến cuối luôn.

Tống Trị gửi cho cậu cap màn hình gửi cho cậu cuộc trò chuyện. Khúc Dung chạm vào xem thử, cậu bối rối ngay tại chỗ. Hóa ra là hội thoại giữa Kiều Xuyên Bách và anh Tống, là về chuyện chảy máu mũi lúc nãy, còn có vấn đề thẳng hay không thẳng? Không những thế,

Thân là người vợ trên danh nghĩa của Kiều Xuyên Bách, Khúc Dung cảm thấy mất mặt vô cùng, đến tận bây giờ vẫn còn có người dùng cách nói “tôi có một người bạn” để mở đầu nữa chứ!

Thông tin của Tống Trị lập tức gửi đến:

【Em với Xuyên Bách thế nào rồi? Cái gì mà thẳng hay không thẳng? Có phải cậu ấy đối xử với em không tốt?】

Khúc Dung hiểu anh Tống đang quan tâm mình, nên suy nghĩ một chút, giải thích với Tống Trị:

【Tối nay anh ấy chơi bóng rổ nên cơ thể có hơi nóng, liền bị chảy máu mũi, hơi hoảng sợ. Anh ấy lúc 16 tuổi không thích con trai, là thẳng nam. Anh ấy đối với em rất tốt, tuy có hơi trẻ con một chút nhưng lại rất nghe lời.】