“Không thể đợi tới trưa rồi đi hả?” Đào Hân cố gắng thuyết phục Thời Kim Lam từ bỏ ý định này.
“Buổi trưa nhiều dương khí hơn mà.” Nên ma quỷ sẽ không dám ló mặt ra đâu.
Thời Kim Lam lắc đầu, “Không được, đợi tới trưa thì dấu vết có thể bị dọn dẹp hết.”
Đào Hân nghe không hiểu.
Thời Kim Lam giải thích: “Người chơi hôm qua vừa tử vong, chúng ta đã có thời gian nghỉ ngơi ngay. Hệ thống không hề chỉ định phạm vi nào an toàn mà lại cố ý nhấn mạnh cụm từ “an toàn tuyệt đối”, chứng tỏ toàn bộ màn chơi đều an toàn.”
“Như vậy cho dù là NPC hay boss ải cũng đều không thể tự do hoạt động. Thế thì dấu vết hoạt động của người chơi kia chưa thể bị dọn dẹp ngay, nếu giờ đi xem chắc chắn vẫn còn nóng hổi.”
Trái tim nhỏ bé của Đào Hân run rẩy, “Nóng... Nóng hổi?”
“À không phải, ý tôi là đây là cơ hội cuối cùng rồi. Tôi nhầm, tôi nhầm.” Thời Kim Lam xua tay.
Việc dấu vết sẽ bị dọn dẹp cũng chỉ là suy đoán của cô, cũng có thể sẽ không bị dọn dẹp. Nhưng tác phong làm việc từ trước tới giờ của Thời Kim Lam là không đặt hy vọng vào những việc ngẫu nhiên, không chắc chắn.
Thấy Thời Kim Lam không thay đổi quyết định, Đào Hân quả quyết cắn răng, “Tôi đi với cô.”
“Trương Tiểu Thục” không sợ ma, còn cứu mình hẳn hai lần, đi theo cô là an toàn nhất!
Thời Kim Lam có hơi kinh ngạc nhưng cũng không quá ngạc nhiên. Cô gật đầu, hai người cùng tới khu vực cầu thang phía Nam.
Khi đi ngang cửa vào khu vực cầu thang chính giữa, Đào Hân không dám nhìn vào, cả người cứng nhắc như khúc gỗ.
Thời Kim Lam thoải mái quay lại nhìn, cảm giác u ám như thể cánh cửa có thể ăn thịt người đã biến mất. Bên trong không có ma nữ váy trắng đẫm máu, chỉ có một chiếc khăn tay dính máu rơi trên cầu thang chứng tỏ mọi chuyện xảy ra tối hôm qua không phải giấc mơ.
Cô đã lau sạch cổ và tai mình, nhưng khi nhìn thấy khăn tay, chứng bệnh ám ảnh sạch sẽ không quá nghiêm trong bỗng dưng tái phát.
Đúng là chí mạng thật.
Thời Kim Lam quyết định bước tới xử lý chiếc khăn tay, để đỡ phải khó chịu mỗi khi nhìn thấy nó nữa.
Thế là cô nói với Đào Hân: “Cô đứng đây đợi tôi chút, tôi đi dọn rác.”
Đào Hân: “...”
Mẹ nó, cô còn có tâm trạng đi dọn rác à?
Cô ta không chút do dự, nắm lấy cánh tay Thời Kim Lam, “Tôi đi với cô.”
Thời Kim Lam mặc cho cô ta bám lấy mình như mèo bám chủ, bước về phía cầu thang.
Động tác hai người rất nhẹ nhàng, nhưng khi đến gần lan can thì lại nghe thấy tiếng ma sát loạt xoạt truyền từ bên dưới lên, cứ như có vật nặng gì đó đang bị kéo lê trên mặt đất.
Đào Hân lập tức tái mặt.
Thời Kim Lam giơ tay ra hiệu cho cô ta, sau đó đi đến bên lan can, cúi đầu nhìn xuống.
Bên trong lầu cầu thang, nhờ có ánh sáng tối mờ mà cô nhìn thấy một đôi mắt quỷ dị đang nhìn thẳng lên trên.
Hai cặp mắt va phải nhau. Thời Kim Lam có thể thấy rõ những tơ máu màu đỏ hằn lên tròng trắng đang không ngừng co giật, cứ như thể chúng có thể xé toạc đôi mắt nọ và xâm chiếm võng mạc của người khác bất cứ lúc nào.
“Hệ thống thông báo: Chúc mừng người chơi số 54088 đã kích hoạt nhiệm vụ bối cảnh “Trốn tìm trong ký túc xá”. Tòa ký túc xá số 4 đã đóng cửa. Trong thời gian 30 phút thực hiện nhiệm vụ, các người chơi hãy trân trọng mạng sống của mình và cố gắng chơi game nhé.”
Các người chơi không hiểu sao bị lôi vào nhiệm vụ: “...”
Thời Kim Lam híp mắt tươi cười cứ như thể không biết tai họa sắp rơi xuống đầu. Hai tay cô vẫn đang đút trong túi áo khoác lông, cúi đầu huýt sáo với bên dưới lầu.
Tiếng cười du dương trầm bổng, cực kỳ lạc quan.
Khán giả xem livestream: “...”
Người chơi này bớt tự tìm đường chết giùm cái.
…
– Phòng livestream số 54088 –
[Chậc, lâu lắm rồi chưa thấy người chơi nào hăng hái tìm đường chết như vậy, lần trước là ai ấy nhỉ? Chỉ nhớ lúc người đó chết thảm dữ lắm]
[Tuy tôi đánh giá cao 54088, nhưng lần này cô ấy hành động ngu xuẩn thật sự. Cách tốt nhất để sinh tồn trong nhiệm vụ giới hạn địa hình đó chính là hạ thấp sự hiện diện của mình xuống thấp nhất có thể. Kết quả cô ấy lại làm ngược lại, cứ như sợ NPC không bắt được mình ấy (Đã ẩn)]
[Tôi xem số liệu màn chơi rồi, tỉ lệ người chơi sống sót sau khi bị dì quản lí ký túc xá thù hận không quá 3.1%. Khó khăn lắm tôi mới tìm thấy một người chơi mới thú vị, mà nhanh vậy đã sắp chết rồi à? (Đã ẩn)]
[Đừng nói là cô ta ỷ mình từng đá văng ma nữ nên nghĩ mình có thể đánh thắng dì quản lí ký túc đó nha? Hai NPC này, một kẻ phụ trách dọa người, một kẻ phụ trách gϊếŧ người, có thể giống nhau được chắc? Quả nhiên không nên đặt nhiều hy vọng trên người chơi mới mà (Đã ẩn)]
[Tôi đã nghĩ xong phải biên tập cảnh bị vả mặt của cái loại người chơi lúc nào cũng nghĩ mình giỏi giang thế này lâu rồi, có thể bổ sung vào tư liệu của tôi]