"Sử dụng chiêm tinh để kiếm tiền không phải là xấu, mà là những người đến xem, cơ bản là đã cùng đường. Nếu không phải quá tuyệt vọng, rất nhiều người sẽ không bao giờ tin lời bói toán, bọn họ phải đau khổ đến bậc nào mới đặt hy vọng vào đây.”
Sở Thiên Lê từng gặp rất nhiều người lần đầu xem chiêm tinh, phần lớn đều bị mắc kẹt trong tuyệt vọng ngột ngạt, sống hạnh phúc rồi thì hiếm khi tò mò về vận mệnh tương lai của mình.
Nhiều người lạc lối trong đêm dài tăm tối, rồi lại hy vọng vào những vì sao trong sáng trên trời cao.
Dù vậy, họ có thể sẽ nghi ngờ thầy bói, cũng có thể bị thầy bói lừa gạt. Sở Thiên Lê nghịch xúc xắc chiêm tinh trên bàn, nghe âm thanh sắc bén mà chúng phát ra, nhỏ giọng nói: "Kẻ mạnh sẽ dùng ngôi sao để củng cố địa vị của mình, nhưng những người thực sự cần xem có thể cả đời cũng không được tiếp cận được, đó là thực tế từ trước tới nay, đi ngược lại với tinh thần của chiêm tinh học.”
Những thầy bói hàng đầu luôn làm việc cho những người thành công theo nghĩa trần tục, nhưng những người này thường thường cũng không nhất thiết phải cần đến sức mạnh của các vì sao.
Đàm Mộ Tinh nhìn thấy vẻ nghiêm túc hiếm có của cô, ngập ngừng hỏi: “Tinh thần?”
"Ừm, cậu đã xem "Harry Potter" chưa? Cả đời chúng ta đều không có phép thuật, nhưng chúng ta vẫn bị những câu chuyện ma pháp lay động, tớ cảm thấy đây chính là tinh thần của chiêm tinh học."
Sở Thiên Lê cười nói: “Có thể cả đời cũng không thể tính chính xác được, nhưng vẫn sẽ bị chấn động bởi triết lý của các vì sao, nhận ra rằng việc cậu đến thế giới này có ý nghĩa rất lớn, có những điều chỉ mình mới có thể làm được." Biểu đồ sao tiết lộ những đầu đề trong cuộc sống của mỗi người, và những đầu đề này là độc nhất vô nhị, không thể thay thế.
Dưới bầu trời đầy sao bao la, tất cả mọi người đều nhỏ bé như hạt bụi, nhưng vẫn muốn mượn ánh sao để làm hạt bụi nhảy múa trong đêm khuya.
"Đương nhiên, đây là ý kiến của tớ, cũng có rất nhiều người phản đối." Sở Thiên Lê thở dài, nhìn Khâu Tình Không: "Cho nên tớ cũng không phản đối chuyện cậu dựa vào chiêm tinh để kiếm tiền, cũng đã nói trước rằng cậu không cần phải gọi tớ là cô giáo."
Khâu Tình Không sửng sốt: "Tại sao bọn họ lại phản đối cậu? Tớ cảm thấy cậu nói rất hay."
"Bị phản đối không phải rất bình thường sao, các nhà khoa học còn đánh nhau cơ mà.” Sở Thiên Lê đã quên có bao nhiêu người chỉ trích mình, dù sao bọn họ cũng nhiều như sao trên trời, không đếm được.
Cô tê dại đếm ngón tay: “Hơn nữa, mệnh lý học có rất nhiều trường phái, riêng chiêm tinh học cũng phân ra ba bốn cái. Quả lão tinh tinh tông, lấy 7 thừa 3 cổ đại của phương Đông được người thường gọi chung là bói toán. Chiêm tinh phương Tây được chia thành chiêm tinh học cổ điển và chiêm tinh học hiện đại, các trường phái cổ đại và hiện đại, thuyết vô thần của phương Tây cũng có thể xảy ra xung đột,...”
Sở Thiên Lê thỉnh thoảng cảm thấy mình không phải là chiêm tinh gia nữa, mà thực ra là một cao thủ chiến tinh, chiến đấu với những người hàng ngày nghiên cứu các vì sao.
Đàm Mộ Tinh tò mò hỏi: "Vậy cậu thuộc phe nào?"
Sở Thiên Lê bình tĩnh nói: "Tớ học hết, am hiểu mọi thứ, bị coi là phái "bị chèn ép"."