Thật ra vừa rồi lúc thành lập liên hệ với Lục Hỏa Giản Đan đã nhận ra lai lịch của nó.
Lục Hỏa gốc là Mộc Hỏa, xếp hạng thứ hai mươi trong bảng xếp hạng Dị Hỏa, do nó sinh ra từ Mộc nên ngọn lửa tương đối ôn hòa, thích hợp nhất với Mộc linh căn Tu Sĩ, hơn nữa nó còn có tác dụng phụ trợ khi luyện chế đan dược, có thể đề cao xác suất thành đan.
Dị Hỏa chia thành Ngoại Diễm, Nội Diễm và Diễm Tâm, vừa rồi thần thức của Giản Đan vốn muốn dấu vết lên Diễm Tâm nhưng Mộc Hỏa đã có ý thức nho nhỏ, nó không muốn bị khế ước nên mới dùng Nội Diễm giả tạo Diễm Tâm, cho rằng nó có thể giấu diếm được Giản Đan nên đã ẩn núp trong rễ của Hỏa linh căn, muốn cắn nuốt Hỏa linh căn của Giản Đan để lớn mạnh tự thân.
Giản Đan dù sao cũng từng là Tu Sĩ tu luyện thành công, thủ thuật che mắt đơn giản như vậy có khả năng giấu trời qua biển với Tu Sĩ Trúc Cơ Trung Kỳ bình thường chứ thần thức của Giản Đan vốn mạnh hơn tu vi của cô, huống chi cô đã sẵn có vốn kiến thức hơn người nên việc phát hiện manh mối là điều hiển nhiên, cô không chọc phá mà còn tương kế tựu kế.
Mạnh mẽ ấn đồng thức lên Diễm Tâm của Mộc Hỏa, đồng thời đôi tay kết ấn hình thành khế ước trận pháp kết thành khế ước, ngay khi khế ước thành công trên không xuất hiện một tia chớp xẹt qua rồi bầu trời mới trong xanh trở lại.
Lúc này Đỗ Yên Nhiên đang ngồi trên Máy Bay đột nhiên cảm thấy l*иg ngực trống không, phảng phất như có thứ gì đó rời bỏ cô ta, cảm giác này chỉ xuất hiện trong chớp mắt khiến cô ta tưởng mình bị ảo giác nhưng cô ta biết đây không phải ảo giác, nhất định đã có chuyện gì đó bất lợi với cô ta đã xảy ra.
Ngay khi Giản Đan thành công lập khế ước với Mộc Hỏa thì một nhóm linh lực ngay lập tức dũng mãnh tràn vào kinh mạch, Mộc Hỏa hoan hô nhảy nhót chảy xuôi theo kinh mạch toàn thân Giản Đan, những nơi đi qua lại trải qua một lần rèn luyện nữa, đồng thời nó cũng chữa trị những tổn thương ẩn giấu bên trong, làn da của Giản Đan bắt đầu có cáu bẩn màu đen chảy ra, như lại trải qua một lần tẩy tinh phạt tủy.
Sau khi vận hành xong một chu thiên tu vi của Giản Đan lại tiến thêm về phía trước một bước, đạt Trúc Cơ Trung Kỳ đỉnh, chỉ kém một chút nữa là có thể đạt tới Trúc Cơ Hậu Kỳ.
Giản Đan thi triển Thanh Khiết Thuật đơn giản để làm sạch tạp chất bên ngoài cơ thể, làn da của cô óng oánh trong suốt, trở nên săn chắc hơn, Giản Đan có cảm giác vũ khí lạnh bình thường đã không còn cách nào có thể gây tổn thương cho cô nữa.
Cô đứng dậy nhìn về phía cây Đa phía sau thì phát hiện cây Đa giống như đã mất tấm màng bảo hộ bên ngoài, lúc này thông qua thần thức thì cô có thể nhìn thấy rõ thụ linh, bởi vì mất đi sự hỗ trợ của Mộc Hỏa nên cây Đa trông có vẻ uể oải, bắt đầu có dấu hiệu suy bại, cành lá xuất hiện tình huống vàng úa héo rút.
Giản Đan biết do cô thu phục Mộc Hỏa nên mới tạo thành kết quả này.
Cô đến bên cạnh bộ rễ của cây Đa dán bàn tay mình lên đó, chậm rãi chuyển hóa linh lực của bản thân thành Mộc linh khí, cuồn cuộn không ngừng thông qua vỏ cây chuyển vào rễ cây.
Dường như Cây Đa cũng đã bắt đầu cảm thấy linh khí tràn đầy sinh mệnh nên tham lam hấp thu, theo sự lưu chuyển của linh khí Giản Đan bắt đầu cảm giác được lượng linh khí của cô theo không kịp sự hấp thu của cây Đa nên mới lấy mấy khối trung phẩm linh thạch từ Bạch Ngọc Lan Không Gian ra nắm trong tay, bắt đầu hấp thu, thông qua bản thân trung chuyển chuyển hóa Mộc linh khí đưa vào trong thân cây.
Đây là số lượng nhỏ linh thạch Giản Đan có được từ Không Gian, chúng nó chứa trong một cái Hộp nằm trong góc khuất khó tìm thấy trên Giá gỗ, chỉ ít ỏi mấy khối trung phẩm linh thạch cùng một ít hạ phẩm linh thạch.
Từ lúc bắt đầu tu luyện đến giờ Giản Đan chưa từng sử dụng những tài nguyên này, bởi vì cô biết có ra thì phải có vào, có mất đi thì mới có được, tất cả sự vật phát triển đều tuân theo một vòng tuần hoàn với quy luật nhất định, cho nên không thể dễ dàng phá vỡ cân bằng vốn có.
Mà nay Giản Đan chiếm được Mộc Hỏa tương đương với việc lấy mất cơ duyên của cây Đa cổ, bởi vậy cô cần phải trả giá gì đó chứ nếu không trong tương lai một ngày nào đó cô sẽ phải trả lại bằng cách khác.
So với việc tương lai sẽ phải đối mặt với những nhân tố không xác định thì hiện tại lúc này cô có thể khống chế được mức độ trả giá của mình, đây là đạo lý Giản Đan đã ngộ ra từ lúc bắt đầu tu hành đến giờ, cũng đã giúp cô tránh thoát được một số tai hoạ.
Một khối trung phẩm linh thạch trong tay Giản Đan hóa thành mảnh vụn rơi xuống đất, linh lực trong khối linh thạch này đã được cây Đa hấp thu toàn bộ, bản thân kinh mạch của Giản Đan sau khi trải qua Mộc linh lực rửa sạch càng thêm trong suốt và ngưng thật, có thể nói một công đôi việc.
Lúc này cây Đa toả sáng như được sinh ra lần thứ hai, thân cây càng thêm thô tráng, cành lá tốt tươi, ánh sáng lưu chuyển trên lá cây giống như Phỉ Thúy chất lượng tốt nhất vậy, tán cây cũng rậm rạp hơn, nhẹ nhàng đong đưa theo gió tựa như nó đang cảm ơn Giản Đan đã ban tặng linh khí.
Đột nhiên có một cành Đa thoát ly thân cây, lảo đảo lắc lư bay về phía Giản Đan, cô vươn tay tiếp lấy nhánh cây, cả nhành cây từ cành đến lá nhuộm đều một tầng ánh sáng sau đó mới trở nên yên lặng.
Giản Đan nhìn nhánh cây bình thường không thể bình thường hơn trong tay, lắc đầu tỏ vẻ bất lực nhìn về phía cây Đa,
“Đây là quà đáp lễ của mày á hả?”
Đương nhiên là Cây Đa không thể trả lời câu hỏi của Giản Đan nhưng nó lại đong đưa khi không hề có gió, lá cây va chạm vào nhau tạo ra tiếng “sàn sạt” như đang trả lời Giản Đan: “Đúng vậy, đúng vậy.”
“Được thôi!”
Giản Đan mỉm cười, chớp mắt cành Đa trong tay cô đã biến mất, nó đã vào Bạch Ngọc Lan Không Gian, bị Giản Đan cắm bên cạnh dòng Suối Linh Tuyền, có thể trưởng thành đến mức nào tùy thuộc vào tạo hóa của nó.
Làm xong chuyện này coi như mục đích chuyến đi này của Giản Đan đã hoàn thành, thậm chí còn thu hoạch tràn đầy, vượt dự đoán, lúc cô chuẩn bị rời khỏi đây thì thần thức của cô phát hiện một hình bóng quen thuộc bên cạnh Thần Nông Giá.