Đỗ Yên Nhiên bị kéo đi mấy bước rồi mới bước tới trước Giản Đan để mở cửa phòng, hai người song song bước vào phòng ngủ.
Căn phòng bài trí khá đơn giản, một chiếc giường đơn thêm tủ đầu giường, dựa bên cửa sổ là một cái bàn học với ghế dựa, góc tường đặt một cái tủ quần áo.
Nhưng khi bước vào phòng Giản Đan rõ ràng cảm giác được có linh khí dao động, ở đây có Tụ Linh Trận, chính là loại thường thấy nhất.
Tuy bình thường nhưng lại là trận pháp có hiệu quả nhất hiện giờ, phàm là linh khí đang lơ lửng trong không khí đều sẽ chậm rãi bị trận pháp lôi kéo vào trong trận để Đỗ Yên Nhiên tu luyện.
Giản Đan giả vờ hít hít mũi,
“Yên Nhiên, không khí nhà cậu tốt thật đấy, có mùi ngòn ngọt thoang thoảng, có phải cậu xài nước hoa không thế? Có vẻ tốt hơn loại tôi mang từ Thủ Đô về cho cậu luôn á.”
Đỗ Yên Nhiên quan sát vẻ mặt của Giản Đan, không nhận ra bất kỳ điều gì dị thường, bản thân cô ta bình phục nội tâm xôn xao nãy giờ, cười hì hì nói:
“Đâu có đâu. Chỉ dùng nước xịt phòng thôi à, cậu mang gì về cho tôi thế?”
“Quà cho cậu thì tất nhiên là đồ tốt nhất rồi, tới đây tôi cho cậu xem này, đây là chiếc váy nằm trong bộ sưu tập mùa hè năm nay, tôi đặt theo số đo của cậu á, còn chai nước hoa ‘Trạm Lam’ này là tôi căn cứ vào chòm sao, nhóm máu cùng với tính cách của cậu để định chế đó! Toàn thế giới chỉ có một chai duy nhất này thôi.”
“Coi như cậu còn có lương tâm, không uổng công ngày nào tôi cũng ngóng trông cậu về.”
Nói xong mở hộp quà ra, thấy chai nước hoa bằng thủy tinh nằm trên mảnh vải nhung màu xanh lam, nước hoa có màu xanh thẳm, toát ra ánh sáng lạnh lẽo bí ẩn khó khiến người khác nhận ra,
“Cậu xịt thử xem thế nào, loại này sẽ tùy vào cơ địa của từng cá nhân mà sẽ có mùi hương khác nhau, hương đầu với hương cuối cũng khác nhau nữa.”
“Vậy để tôi thử xem sao.”
Đỗ Yên Nhiên cầm chai nước hoa lên rồi xịt vào cổ cô ta một ít, tức khắc một mùi hương từ người cô ta toát ra quay quanh thân Giản Đan.
Một sợi lam quang như chiếc châm từ da lông cao cấp tiến vào thân thể Đỗ Yên Nhiên từ động mạch cổ rồi ngủ đông bất động, còn Đỗ Yên Nhiên khi ngửi thấy mùi hương này thì hoảng hốt, nhíu mày trong chốc lát sau đó mùi hương này lại kéo tâm trí cô ta trở về, cô ta nhìn ánh mắt chờ đợi của Giản Đan gật đầu nói,
“Thơm thật đấy.”
Mục đích của Giản Đan đã thành, cười tít cả mắt, nói cười vui vẻ:
“Tôi biết cậu sẽ thích mà.”
Sau khi cười đùa Đỗ Yên Nhiên tỏ vẻ trở lại chuyện chính, kéo Giản Đan ngồi lên mép giường, bắt đầu hỏi cô:
“Cả năm nay lúc nào cậu cũng chỉ nói chuyện tốt không nói chuyện xấu, lần này lại đột nhiên về đây, nhất định đã có chuyện đúng không, cậu nói đi, tuy không biết tôi có giúp được cậu hay không nhưng ít ra tôi có thể giúp cậu chia sẻ, cậu cũng không phải buồn một mình.”
“Haiz…” Giản Đan thở dài, đổi thành vẻ mặt chua xót, lắc đầu bất đắc dĩ với Đỗ Yên Nhiên, khẽ cắn môi sau đó mới mở miệng:
“Cũng chỉ có cậu mới hiểu được tôi, tôi cũng biết không giấu được cậu mà, hôm nay ngoại trừ việc tới thăm cậu thì tôi cũng tới chào tạm biệt cậu luôn.”
“Sao thế? Đã xảy ra chuyện gì à? Cậu ở Thủ Đô bị bắt nạt hả?”
“Không có, loại người lớn lên mà không có Cha Mẹ kề bên như tôi bị xem như loại nhỏ bé không đáng kể so với vòng tròn quý tộc của những người ở Thủ Đô, thành ra không có ai bắt nạt tôi hết, bọn họ chỉ xa cách tôi thôi.”
“Vậy là Vợ mới của Ba cậu gây khó dễ với cậu hả?”
“Phải mà cũng không phải.”
“Nói cho rõ ràng coi, đừng có giấu! Tôi ghét cậu ấp a ấp úng vậy lắm.”
“Haiz! Khó nói hết bằng lời lắm.”
Sau đó Giản Đan chọn vài chuyện đã xảy ra trong một năm qua để kể lại cho Đỗ Yên Nhiên.
Mẹ Kế đối xử tốt với cô vì con trai của bà ta nhưng mà kết quả kiểm tra của cô lại không phù hợp nên mới bị làm lơ, vòng đi vòng lại thì em gái cùng Cha khác Mẹ của cô thì lại phù hợp.
Tiếp theo thì Ba cô lấy lại số cổ phần trong tay cô để ổn định địa vị Đại Cổ Đông của ông ta ở Công Ty, sau đó tự nhiên là Giản Đan đã bị ngó lơ nên mới quyết định về Quê thăm bạn bè rồi xuất ngoại du học, rời xa nơi khiến cô đau lòng này đi, may mà Mẹ cô còn để lại tài sản khác cho cô.
“Haiz! Cậu ngốc quá đi! Sao lại phải tiện nghi cho bọn họ chứ, cậu không nên chuyển nhượng lại số cổ phần trong tay cậu cho ổng, tôi hoài nghi chính vì số cổ phần trong tay cậu nên ổng mới đón cậu về á.”
Đỗ Yên Nhiên nói một cách chắc chắn.
“Tôi biết nhưng dù sao ông ấy cũng là Ba tôi mà, theo huyết mạch thì chúng tôi không thể nào cắt đứt được, nhưng mà vậy cũng tốt, coi như trả lại công sinh thành, tôi cũng không còn gì phải áy náy.”
“Cũng đúng, người Cha như thế không cần cũng được, cậu còn có tôi đây.”
“Đương nhiên rồi, nếu không thì tôi đâu có về thăm cậu trước như bây giờ. Mấy hôm tới tôi sẽ ở chung với cậu, thủ tục xuất cảnh tôi làm xong hết rồi, sau này đi du học rồi không biết lúc nào mới có thể gặp lại nữa.”
Giản Đan nói xong buồn buồn dựa đầu trên vai Đỗ Yên Nhiên, ánh mắt Đỗ Yên Nhiên có vẻ do dự rồi ôm lấy vai của cô, vỗ nhẹ vài cái, sau đó nói:
“A đúng rồi, cậu sắp đi nên tôi cũng có đồ trả lại cho cậu đây.”
Nói xong đứng dậy bước tới chỗ bàn học kéo ngăn kéo ra, cầm một cái Hộp gỗ khắc hoa ra ngoài, là chiếc Hộp chứa bộ trang sức Bạch Ngọc Lan trước khi đi Giản Đan đã để lại cho Đỗ Yên Nhiên.
“Trả lại cho cậu này, vật quy nguyên chủ nha!”
Giản Đan nhận lấy, mở ra thì nhìn thấy đầy đủ bộ trang sức Bạch Ngọc Lan, không thiếu món nào.
---Nấm: Tác giả là fan của Ma Đạo Tổ Sư nên lấy tên nhân vật Lam Trạm đảo ngược lại để làm tên chai nước hoa (❁>◡