[Xuyên Nhanh] Yêu Quái Độc Ác Chỉ Muốn Làm Ruộng

Chương 9

Nghe có vẻ không sai!Nhưng mà….

Hệ thống có chút xoắn xuýt, “Đặc sắc nhất của kịch bản ở thế giới này không phải là vây quanh Tôn Ngộ Không cùng Tây Du ký sao? Ngươi ở Bạch Hổ Lĩnh đợi, há chẳng phải là rất nhàm chán?”

“Nhàm chán?”

Khương Lâm lắc đầu một cái, “Làm sao lại biết sẽ nhàm chán?”

Hắn đã trải qua những ngày vào sanh ra tử kinh động tâm phách đủ rồi, ngày ngày bị zombie đuổi gϊếŧ, thời gian nghỉ ngơi cũng không có.

“Hôm nay có địa phương xinh đẹp yên bình như vậy, mặc dù nghèo một chút, nhưng mà sản vật phong phú, lại có thổ dân chất phách, ta có thể hưởng thụ một phen, xây dựng nơi này từ đầu, an ổn tu luyện tăng thêm thực lực, thế nào mà không làm?”

Hệ thống còn muốn nói điều gì, bỗng nhiên Khương Lâm nói, “Hệ thống, ngươi đem linh hồn của ta ngưng tụ lần nữa, lại cùng ta ký khế ước, để cho ta tu luyện thêm lần nữa, lại có có thể đến các thế giới khác nhau trải nghiệm. Đột nhiên phát hiện ra, tất cả chỗ tốt đều là ta cầm, nhưng mà ta biết, ngươi làm hết thẩy những thứ này, khẳng định không phải là làm từ thiện, đúng không?’

Hắn chắc chắn nói, “Ta làm những nhiệm vụ này, hoặc nói là, hoàn thành nhiệm vụ ngươi nói, khẳng định ngươi cũng được chỗ nào tốt hơn, hoặc đạt được mục đích nào đó, có phải không?”

Hệ thống sảng khoái thừa nhận, “Ừm.”

“Nếu đây là một cuộc giao dịch, “Khương Lâm buông tay, “Ta cần phải phụ trách, chẳng qua là hoàn thành nhiệm vụ mà thôi. Quá trình như nào, chúng ta có thể thảo luận, nhưng ta hy vọng ngươi có thể không nên can thiệp.”

Hệ thống phát giác ra, lúc này mặc dù ký chủ luôn cười híp mắt, bề ngoài cũng là dáng vẻ ôn nhu vô hại, nhưng mà trong xương rõ ràng là người có chủ kiến.

Hắn suy tư một chút, “Ngươi có thể đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ sao?”

Khương Lâm hỏi ngược lại, “Vậy ngươi có thể đảm bảo, dựa theo ý ôm bắp đùi của ngươi nói, thì nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ sao?”

Hệ thống: “…Không thể.”

“Cho nên, “ Khương Lâm nói, “Mặc dù là làm nhiệm vụ, nhưng ta càng muốn dựa theo ý nguyện của ta sống qua ngày. Ta sẽ tận lực tránh nguy hiểm, tránh kết cục sau cùng của nguyên thân,”

Lời nói này vừa dứt, Khương Lâm cảm thấy linh hồn thư thái, cùng lúc đó, linh lực của hệ mộc từ tứ phương điên cuồng tràn về phía hắn.

Khương Lâm:”?”

Hắn sửng sốt một chút, nhận ra Cửu Linh Quyết trong cơ thể tự động vận chuyển, Thường Xuân nằm ở trên vách sơn động cũng vui vẻ đung đưa.

Đây là, hắn đột phá?

Không kịp suy tư, Khương Lâm nhắm mắt lại, chìm vào tu luyện.

Tâm tình hệ thống phức tạp nhìn một màn trước mắt này, hồi lâu sau, mới nhỏ giọng thì thầm, “Được rồi, ánh mắt của ngài khẳng định chính xác hơn ta, ta mặc kệ hắn.”

Ngày thứ hai, buổi sáng Khương Lâm mở mắt ra, hai mắt trong veo, thần khí.

Hôm qua hắn nói ra đều là những câu tùy tâm chi ngữ, lại đánh bậy đánh bạ giúp cho công pháp tăng lên, tầng thứ nhất của Cửu Linh Quyết đã viên mãn hoàn mỹ.

Giờ phút này, hắn ngồi xếp bằng trong sơn động, cảm nhận rõ ràng mình đối với linh lực hệ mộc quanh mình nhạy bén hơn, đối với cây cối hoa quả hiểu sâu hơn một tần.

Vui mừng lớn hơn vẫn còn ở phía cuối.

“Chủ nhân!” một âm thanh thanh thúy vang lên bên tai hắn.

Khương Lâm sửng sốt, quay đầu nhìn sang.

Trên vách tường trong sơn động, dây leo của cây thường xuân lã chã lay động, còn nở đầy hoa trắng nhỏ hợp với tình thế.”

“Thường Xuân?” Khương Lâm nghi hoặc nhìn nàng ta, “Là ngươi đang nói chuyện?”

Thường xuân động càng lớn hơn, âm thanh trong trẻo vang lên: " Là Thường Xuân, Thường Xuân có thể nói chuyện được rồi. " (app dịch là xanh la, mình có tra gg từ này thì bảo nó là cây thường xuân, vì thế mình giữ nguyên tên cây làm tên nhân vật luôn, nếu sau này có đổi thì mình sẽ note lại nha)

Một cỗ tin tức truyền vào não Khương Lâm.

Tinh linh của hắn cùng hắn có mối quan hệ mật thiết, Khương Lâm đột phá, Thường Xuân thân là tinh linh cũng được lợi ích không nhỏ.

Lúc trước nàng ấy cũng từ thực vật tầm thường phát triển lên linh trí, lần này thực lực nhảy vọt, đã bước vào hàng ngũ tu yêu.

Theo thời gian, thậm chỉ có thể mình hóa hình cùng tu luyện.

Tinh linh cùng chủ nhân hỗ trợ lẫn nhau, nếu Thường Xuân có thể tự mình tu luyện, đối với Khương Lâm cũng có chỗ tốt.

“Chúc mừng ngươi, Thường Xuân.” Khương Lâm cười nói.

Thường Xuân vui vẻ lung lay.

Khương Lâm nhận ra có người đến gần sơn động, nói, “Ngươi ở chỗ này tu luyện cho tốt, ta ra ngoài một chút.”

Thường Xuân: “Vâng, chủ nhân.”

Khương Lâm đi ra sơn động, phát hiện nhóm yêu quái đều đến trước cửa.

Ví dụ như Báo tinh nóng lòng, còn mang theo con mòi đến.

Khương Lâm nhìn nàng ta mỗi tay xách một con gà rừng:”…”

Khá may là Báo tinh còn nhớ lần trước Khương Lâm thuận miệng nói, hiện đang làm thịt con mồi, mấy con gà rừng vẫn còn cục ta cục tác lớn tiếng kêu.

Lão Vượn thông minh hơn một chút, cùng mấy đồng loại hóa hình mang theo chút trái cây để dâng lên cho Khương Lâm.

Nhưng mà trái cây ở Bạch Hổ Lĩnh…

Đại khái là đồ hoang dã không có người xử lý, ngoại hình đã không đẹp thì thôi, mùi vị càng không dám tâng bốc.

Khương Lâm nhận lấy để một bên, không có ý định ăn.

Hắn đếm đếm, yêu quái tối hôm qua đến bây giờ đều đến, còn có yêu quái hôm qua không nhận được tin tức nay cũng tới.

Hôm nay đông hơn, phần lớn là thở, sơn dương và hồ ly.

Cái này cùng dự đoán của Khương Lâm không sai biệt lắm.

Yêu quái là động vật ăn cỏ hoặc có bản thể yếu ớt sau này hóa hình phần lớn tính cách cũng ôn thuận.

Dã thú giống như mãng xà hay con báo (Báo tinh kia có bản dịch là linh miêu cơ, mà mình dùng qt nó cũng dịch là con báo, chắc họ hàng với nhau ròi.) nguyên hình chính là thợ săn của rừng núi, sau khi biến thành yêu quái, thực lực mạnh mẽ hơn bao nhiêu, tính cách ngày càng khó dạy dỗ.

Khương Lâm biết những yêu quái kia đều đang theo dõi bản thân,chờ hành động tiếp theo của hắn.

Hắn khẽ mỉm cười: nếu nhìn, vậy cứ tiếp tục chờ em.

Vị trí nhà ở Khương Lâm đã sớm xác định xong, trong sơn cốc ở trung tâm Bạch Hổ Lĩnh.

Ngay bên ngoài sơn cốc có nguồn nước, phía sau còn có thác nước, bên trong sơn cốc là đồng bằng rộng lớn, cảnh trí thanh tịnh.

Chọn được vị trí tốt, hắn bắt đầu chỉ huy nhóm yêu quái làm việc.

Ở thời điểm này nhóm yêu quái liền thể hiện ra chỗ tốt của mình ___ thể lực tốt, sức chịu đựng mạnh, lại có pháp thuật.

Đốn cây, gọt tấm ván, đánh nền móng….

Chưa tới một canh giờ, hình dáng ngôi nhà đã hình thành.

Khương Lâm dạy bọn họ làm sao bố trí nhà cửa, hắn không có thẩm mỹ cao nhã gì, làm phòng ở đơn giản thôi.

Trong phòng ngủ gồm có một cái giường, một cái bàn.

Trên giường trải một tấm da thú thật dày, ấm áp, trên đất trải đá xanh bằng phẳng.

Những phòng khác càng đơn giản hơn, cửa sổ chế tạo tốt, đồ nội thất dùng trong nhà đơn giản nhất có thể: bàn ghế.

Nhưng mà dù có đơn giản hơn nữa, ghế dựa lưng vẫn khơi gợi sự tò mò của nhóm yêu quái.

Rõ ràng ngày thường là không ngồi hoặc ngồi xổm, thậm chí còn tùy tiện lăn lộn trên mặt đất, tất cả đều tò mò với cái ghế.

Đẹp nhất vẫn chỉ là đình viện.

Những khóm cây tạo thành hàng rào tre là do Gà Lôi cùng mấy người bạn nhỏ của mình mang đến, chúng có rễ và lá xanh non mơn mởn, được cắt tỉa gọn gàng trồng xuống đất.

Vì dễ nhìn, Gà Lôi còn cố ý đến sơn cốc tìm mấy dây lep khác nhau với đủ mọi màu sắc quấn quanh.

Cây trong sân là do Khương Lâm đi về phía sau sơn cốc tìm được, là một cây cổ thụ Vân Sam hơn 800 tuổi, không có cơ duyên hóa hình được, Khương Lâm thấy nó sinh trưởng xanh tốt rất hài lòng, di chuyển đặt ở trong đình viện.

Từ nay về sau ngày ngày tư luyện, Lão Mộc cũng dính được chút linh khí trời đất, nói không chừng cũng là một phần cơ duyên.