Tận Thế Tới: Ta Dựa Vào Tiền Thưởng Để Dự Trữ Hàng Hóa

Chương 16: Liêu Vân Vân

Liêu Vân Vân cùng cô từ một cô nhi viện lớn lên, lớn hơn cô một tuổi, đồng dạng giống Cố Đồng Vãn được một gia đình nào đó nhận nuôi.

Nhưng vận khí Liêu Vân Vân so với cô lại tốt, nhận nuôi Liêu Vân Vân chính là một đôi vợ chồng cao tuổi, đối với sinh hoạt cô ấy từ trước tới giờ không hà khắc, thay vì nói là con nuôi thì không bằng nói họ đem cô ấy thành cháu gái ruột.

Chỉ là năm Liêu Vân Vân 18 tuổi, 20 tuổi, đôi vợ chồng lần lượt buông tay rồi xa nhân thế. Để lại cho Liêu Vân Vân một bộ bất động sản cùng mấy trăm ngàn tiền gửi ngân hàng, đủ cho Liêu Vân Vân còn nhỏ tuổi dưới tình huống cơ bản sinh hoạt bình thường được mười năm.

Liêu Vân Vân không có thi đại học, tốt nghiệp trung học liền tiến vào một công ty kinh doanh mỹ phẩm làm nhân viên cố vấn.

Làm không đến hai năm, dùng tiền kiếm được mở một nhà quán cà phê làm bà chủ, cũng coi là cái tiểu phú bà.

Bạn bè bằng hữu Cố Đồng Vãn rất ít, Liêu Vân Vân có thể nói bạn bè thực tình kết giao trước tận thế. Chỉ là sau tận thế cô không biết phần hữu nghị thuần túy này có thể duy trì bao lâu, có thể cô vẫn là hi vọng đến lúc đó Liêu Vân Vân hết thảy mạnh khỏe.

“Tớ chỉ là thay người nào đó đáng tiếc...... Vậy cậu gọi điện thoại tới có việc gì không, tớ không phải nói cậu, chứ công việc kia cậu không làm cũng được, làm gần chết mà mỗi tháng chỉ có chút tiền, nếu không cậu đi thi lấy bằng pha chế, đến tiệm của tớ làm? Tớ cho cậu nghỉ cuối tuần hai ngày.” Liêu Vân Vân thật tình quan tâm bạn bè, phát cáu cũng phát không lâu.

Khóe miệng Cố Đồng Vãn nhiễm lên ý cười, nhân tiện nói: “Tớ vẫn là không nên vào tiệm của cậu, đúng rồi, hôm nay tìm cậu có chút việc, ngày kia có khả năng tớ cần đi công tác, có thể làm phiền cậu giúp tớ chiếu cố một đôi chó cưng?”

“Cậu nuôi chó?”

Liêu Vân Vân ngữ khí hơi kinh ngạc, cô biết từ nhỏ Cố Đồng Vãn đã yêu thích các động vật nhỏ, khổ là vì hoàn cảnh sinh hoạt, mới không có cách nào nuôi, dù sao ngay cả cô ấy cũng sống không tốt, huống chi nuôi mèo nuôi chó.

“Ân, bởi vì bọn chúng còn nhỏ, cho nên tớ không quá yên tâm giao ở cửa hàng thú cưng......” Liêu Vân Vân có kinh nghiệm nuôi sủng vật, trong nhà còn có một con chó lông vàng, hẳn là có thể chiếu cố tốt Lưỡng Tiểu.

Liêu Vân Vân đáp ứng sảng khoái, hai người hẹn xong ngày kia gặp mặt.

Nơi đặt chân của Lưỡng Tiểu tạm thời đã có, tròng mắt Cố Đồng Vãn nhìn xem hai con chó một đen một trắng đang vây quanh mình, khóe môi cười một tiếng.

“Lồi lồi, lõm lõm, tên của hai đứa về sau a.”

Ngón tay chỉ đứa màu trắng một cái, lại chỉ đứa màu đen.

Lưỡng Tiểu phảng phất giống như nghe hiểu, cái đuôi nhỏ lắc lắc vui sướиɠ.

Cố Đồng Vãn tiếp tục cầm điện thoại di động lên, quyết định dữ trữ các loại thịt viên ướp lạnh và thức ăn khô cho chó, hết thảy mua 500 túi, bỏ ra gần hơn bảy vạn, làm cô hung hăng đau lòng một trận.

Cũng may lúc này điện thoại lại có tin tức, trước đây cô đăng lên thông tin muốn bán bộ thủ công Bắc Đẩu Thần Quyền trên trang web giao dịch, trực tiếp nhận được 200.000 tệ.

Tiền của tra nam một chút cũng không đau lòng, cấp tốc mở ra trang web mua hàng, trực tiếp chốt đơn mua sắm 2000 cái túi rác cùng 100 cái bồn cầu đơn giản dùng một lần, còn mua thêm 5 tấn cát mèo, tiêu hao hơn hai vạn.

Thời điểm mua những thứ này, Cố Đồng Vãn cố ý yêu cầu chủ cửa hàng trì hoãn giao hàng một tuần, bởi vì không có ai ở nhà mà đưa hàng tới cửa cũng không ai ký nhận thì mười phần phiền phức.

Đồ vật đã mua vẫn chỉ là một phần nhỏ, thật muốn sống sót tại tận thế, những vật tư này còn thiếu rất nhiều.

Cố Đồng Vãn cắn môi, bỗng nhiên dùng ý thức trao đổi với hệ thống: “Hệ thống, tôi không có vũ khí để chấp hành nhiệm vụ, bên này chẳng lẽ không có khả năng cung cấp một chút sao?”

Đối phương không chỉ là tên trùm bang phái, tiện tay một chút đều có súng trong tay, cho dù trước mắt thân thể của mình rèn luyện đã vượt qua người bình thường, có thể tay không tấc sắt đánh nhau, nhưng chính diện đi lên còn không phải để cho người ta đánh a.

Gặp hệ thống không có bất kỳ phản ứng, Cố Đồng Vãn cũng không có từ bỏ, tiếp tục hỏi: “Tôi nếu là chết, nhiệm vụ cũng không hoàn thành, sau liền không có phương pháp tìm vàng thăng cấp không gian, hệ thống cũng không có cách nào thăng cấp......”

Kỳ thật Cố Đồng Vãn phát giác được hệ thống sẽ căn cứ theo tình huống của cô rôi phân phối nhiệm vụ thích hợp.

Cô liền suy đoán ra không gian thăng cấp hẳn là có liên quan đến việc hệ thống thăng cấp, mà bản thân cô trọng sinh cũng không phải là trùng hợp, có lẽ là hệ thống lựa chọn cô lần nữa.

Bởi vậy cô chắc chắn, nếu như cô không tiếp nhận nhiệm vụ, hệ thống tất cũng vô pháp thăng cấp.

Trầm mặc ba phút hệ thống rốt cục hồi phục thanh âm lạnh lẽo.

“Không gian thương thành đã kích hoạt, cần 100 điểm tích lũy mở ra, thương phẩm có thể mua căn cứ theo điểm tích lũy.”

Màn ảnh máy vi tính quen thuộc xuất hiện trong đầu Cố Đồng Vãn, chuyên mục thương thành chỉ có cột thứ nhất gồm ba vật phẩm, nhưng vật phẩm đều đánh dấu chấm hỏi, tạm thời nhìn không ra bên trong là thứ gì, nguyên nhân hẳn là thương thành còn chưa mở ra.

Mặc dù trong lòng vẫn như cũ chửi thề hệ thống hố cha, cô lại có dự cảm mãnh liệt, đồ vật trên thương phẩm có lẽ đối với nhiệm vụ mang tính then chốt.