Tận Thế Tới: Ta Dựa Vào Tiền Thưởng Để Dự Trữ Hàng Hóa

Chương 15: Nhiệm Vụ Mới

Cố Đồng Vãn mí mắt nhảy một cái, hệ thống này chẳng lẽ “Cầu gì được nấy?”

Bất quá vẫn là để ý thức tiến vào không gian ấn mở bảng hệ thống xem xét.

“Laurence Llane, tội phạm truy nã quốc tế đang lẫn trốn. Định vị chỗ ở, số 29 đường Jane, California, P quốc, phạm nhân có vũ khí, hy vọng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ, hoàn thành nhiệm vụ có trợ giúp hoàn thành không gian thăng cấp ngày sau.”

Cố Đồng Vãn lập tức nhíu mày.

P quốc? Lần này còn phải đi xuyên quốc gia mới có thể hoàn thành nhiệm vụ, mà đối phương lại còn đeo vũ khí, cái này nguy hiểm liền cao.

Nhưng nguy hiểm càng cao thì phần thưởng càng lớn, hệ thống sẽ không vô duyên vô cớ phân công nhiệm vụ, cái này biểu thị giá trị người này không thấp.

Cố Đồng Vãn lập tức mở ra giải thưởng của lệnh truy nã, phát hiện để truy cập lệnh truy nã quốc tế cần phải có mạng 3G quốc tế, một lần nữa dùng tiền làm cái VPN mới xem xét thành công.

Laurence Llane, sinh ra ở X quốc, trước mắt là trùm buôn thuốc phiện bị truy nã gắt gao trên toàn cầu. Năm 2019 hắn vượt ngục Bắc Khắc thành công cùng gϊếŧ chết ba lính canh tù. Trước đó, 10 năm về trước, hắn phạm phải một đống tội ác, buôn bán chất cấm cùng dược vật có hại xuyên quốc gia. Năm 2020 bị định là tội phạm truy nã toàn cầu cấp nguy hiểm A, Số tiền thưởng hiện tại đã đạt tới 10 triệu đô la .

Đối với nhiệm vụ lần này từ hệ thống khiến Cố Đồng Vãn do dự, mặc dù số tiền thưởng rất động lòng, nhưng đối phương cũng không phải người bình thường, cực kỳ ngoan độc mới thành công trốn thoát khỏi nhà tù canh phòng nghiêm ngặt nhất P quốc, đồng thời là lão đạo của một tổ chức xã hội đen có tiếng.

Dưới tay Laurence, tổ chức “Sói đen” có tới tám trăm thành viên, đối phương còn có vũ khí lạnh trong tay, Cố Đồng Vãn giống như là là lấy mạng nhỏ mình mạo hiểm.

Tuy nhiên số dư còn lại không đến 300.000, tương lai còn cần tiếp tục mua sắm các loại vật tư dự phòng cho thời điểm thời tiết cực lạnh và cực nóng, còn phải thuê một bộ nhà trọ có tính an toàn cao hơn cao nhằm vượt qua mưa to cùng hồng thuỷ.

Chỉ riêng những điều này đã tiêu tốn một số tiền khổng lồ.

Hết thảy làm Cố Đồng Vãn không cách nào lựa chọn, đột nhiên lòng bàn tay ẩm ướt ấm áp một mảnh, hai chó con một đen một trắng đại khái là cảm nhận được tâm tình cô lo lắng cùng bất an, trực tiếp không ngừng liếʍ láp lòng bàn tay cô để bày tỏ bày ra sự quan tâm của mình.

Cố Đồng Vãn nhìn nhìn, đột nhiên trong lòng tràn đầy sinh lực, vừa vuốt ve hai cái đầu nhỏ, vừa cười thở dài: “Đúng vậy a, vì sống sót, không mạo hiểm thử một chút làm sao biết không làm được chứ, nếu không, sống lại một đời còn ý nghĩa gì.”

Chỉ là cô đi P quốc, vừa đi vừa về rồi thời gian làm nhiệm vụ cũng cần năm sáu ngày, mà không gian còn chưa đạt được cấp cao nhất, thời gian vật sống dừng lại ở bên trong trước mắt chỉ có hai canh giờ, hẳn là cô phải đem Lưỡng Tiểu gửi ở cửa hàng thú cưng?

Bất quá ý nghĩ này rất nhanh liền từ bỏ, Cố Đồng Vãn bỗng nhiên nghĩ đến một người khác, trong khoảng thời gian trọng sinh này, trước sau vẫn bận rộn chuẩn bị vật tư, vậy mà quên đi bạn thân có quan hệ không tệ trước tận thế.

Không thể trách Cố Đồng Vãn không có lương tâm, chủ yếu là ở tận thế năm thứ nhất kiếp trước, bởi vì hoàn cảnh ác liệt cộng thêm các loại thiên tai theo nhau mà tới, mạng lưới thông tin bị tan vỡ hoàn toàn.

Mấy năm sau đó, mặc dù các đại căn cứ cố gắng thiết lập lại mạng lưới nhưng đều không thể chân chính thực hiện được. Không có mạng lưới thông tin, Cố Đồng Vãn cơ hồ mất đi liên hệ với những người từng quen biết. Rồi hết động đất đến các biến động, toàn bộ trật tự tại Giang Thành đều sai chỗ, có người cùng thân nhân sau khi tách ra chính là cả đời đều không thể gặp nhau.

Bên kia Liêu Vân Vân rất nhanh liền nhận điện thoại, còn chưa chờ Cố Đồng Vãn mở miệng, Liêu Vân Vân đã nói liên thanh như nã pháo.

“Cố Đồng Vãn, cậu nha, vậy mà mấy ngày nay không liên lạc với tớ, đầu tuần gọi cháy máy cho cậu 800 cuộc, cậu lại chết ở chỗ nào, Trần Yến Tây hiếm có từ thủ đô trở về một chuyến, vậy mà cậu cũng quá sĩ diện, cậu có chuyện gì sao?!”

Đầu tuần chính là thời điểm Cố Đồng Vãn bận rộn nhất, lại vừa trọng sinh trở về không lâu, phần lớn thời gian điện thoại được cài đặt chế độ yên lặng; càng không có thời gian đi kiểm tra cuộc gọi nhỡ, có lẽ bất tri bất giác liền không để mắt đến cuộc gọi của Liêu Vân Vân.

“Bảo bối, đầu tuần vừa rồi tớ thật sự là quá bận rộn, cho nên liền không có nghe được điện thoại.” Cố Đồng Vãn ngữ khí nhu hòa, dù sao việc này nàng đích xác không đúng.