Thật ra thì Kỷ Vân Sơ cũng chưa biết giải thích chuyện này sao với Giang Chi Lạc.
Nói thật, cô lo rằng Giang Chi Lạc sẽ không đồng ý, có khi còn nói với Chu Hòa về chuyện này. Mặc dù hai gia đình đã thảo luận xong chuyện hủy hôn, nhưng hai người vẫn chưa đưa ra thông báo chính thức, thế nên Kỷ Vân Sơ vẫn có chút e dè.
Nếu dùng thủ đoạn lừa lấy pheromone của Giang Chi Lạc thì Kỷ Vân Sơ lại không làm được.
Cô biết pheromone quan trọng như thế nào đối với một Omega, chưa kể pheromone là một thứ cực kỳ riêng tư mà người khác không thể nào được đυ.ng vào.
Thật ra nếu muốn vượt qua kỳ phát tình này, cô chỉ cần có lấy được một vật dụng cá nhân có chứa pheromone Giang Chi Lạc là xong thôi.
Nhưng vấn đề ở đây là, người kia có cho không.
Kỷ Vân Sơ suy nghĩ, mối quan hệ giữa cô và Giang Chi Lạc rất là không tốt, thế thì làm sao để người kia đưa pheromone cho mình được.
Hay là cô ăn ngay nói thật.
Kỷ Vân Sơ thở dài: "Thôi thì cứ hy vọng là mọi thứ sẽ diễn ra tốt đẹp."
Tối qua lúc biết được kết quả kiểm tra, Kỷ Vân Sơ đã gửi cho Giang Chi Lạc một tin nhắn WeChat. Ban đầu cô cũng lo lắng Giang Chi Lạc sẽ này kia, ai mà ngờ em lại đồng ý cái rụp.
Tốc độ trả lời tin nhắn của Giang Chi Lạc rất nhanh, như thể lúc nào cũng canh kế bên điện thoại.
Nhưng sau khi nghĩ lại, lúc cô nhắn tin đã là 9 giờ tối, có lẽ Giang Chi Lạc đang nghỉ ngơi, cho nên ôm điện thoại chơi cũng là chuyện bình thường.
Mà đây không phải trọng điểm, trọng điểm là cô hẹn em ra nói chuyện được rồi.
Buổi chiều, Kỷ Vân Sơ vốn định đi một mình, nhưng Kỷ Phong Chử lại lo lắng. Thế là lúc sau, xe cô lại có thêm một người nữa là Tạ Dương Thanh.
Kỷ Vân Sơ không muốn người khác biết Omega ảnh hưởng đến mình là Giang Chi Lạc, đặc biệt là cô càng không muốn ba mẹ biết.
Nhưng Tạ Dương Thanh có lẽ đã đoán được rồi, thế nên Kỷ Vân Sơ cũng không cần phải giấu diếm anh ấy nữa.
Địa điểm gặp nhau lần này lại là nhà hàng hôm bữa kia.
Bên cạnh cảm xúc cá nhân, Kỷ Vân Sơ đánh giá khá cao hương vị của nhà hàng này.
Không biết đây có phải là trùng hợp ngẫu nhiên hay không, nhưng hôm nay cô cũng được sắp xếp vào căn phòng y như hôm bữa.
"Dương Thanh, anh đợi tôi ở bên ngoài trước đi, nếu 20 phút nữa mà tôi không ra thì anh cứ đi vào gọi thẳng tôi."
Kỷ Vân Sơ không sợ bất cứ chuyện gì, cô chỉ đang lo lắng là pheromone của Giang Chi Lạc sẽ ảnh hưởng quá nhiều đến bản thân mình, và hơn hết là hai người họ còn riêng với nhau nữa chứ.
Lỡ đến lúc đó cô bị pheromone của Giang Chi Lạc thôi thúc, hoàn toàn bị bản năng chiếm giữ, hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi.
Tạ Dương thanh cũng hiểu tầm quan trọng của chuyện này, mặc dù Kỷ Vân Sơ đã tiêm thuốc ức chế và dán miếng dán ức chế, nhưng dù gì đi nữa thì đề phòng vẫn hơn.
"Cô yên tâm."
Ở ngoài cửa, ngoài Tạ Dương Thanh ra còn có người vệ sĩ bí ẩn lần trước.
Người đàn ông đã nghe cuộc trò chuyện giữa Kỷ Vân Sơ và Tạ Dương Thanh, nhưng đôi mắt anh ta vẫn nhìn thẳng về phía trước, như thể không nghe thấy gì cả.
Kỷ Vân Sơ dặn dò xong thì đẩy cửa đi vào, vừa vào thì đập vào mắt cô là hình ảnh Giang Chi Lạc ngồi pha trà.
Thấy vậy, Kỷ Vân Sơ không khỏi liếc xuống chiếc đồng hồ trên cổ tay, vẫn còn 5 phút nữa mới tới thời gian hai người hẹn trước.
Cô cố ý đến sớm 5 phút, nhưng lúc tới thì Giang Chi Lạc đã pha trà xong rồi, không biết em đến lúc nào nữa.
Ý nghĩ này lóe lên trong đầu Kỷ Vân Sơ, cô đột nhiên cảm nhận được có gì đó không đúng.
Thái độ của Giang Chi Lạc đối với cô hình như hơi quá nhiệt tình rồi nhỉ?
Kỷ Vân Sơ tự lấy mình làm ví dụ, lúc biết Giang Chi Lạc là tình địch của mình, thái độ của cô đối với em có thể được xem là lạnh lùng, thậm chí có thể nói lúc đó cô cực kỳ ghét em.
Chỉ đến khi Kỷ Vân Sơ dần dần hiểu rõ Giang Chi Lạc, ấn tượng của cô về em mới thay đổi một chút.
Chuyện hôm ở quán bar thì cô có thể lôi cái kỳ phát tình ra để giải thíc, nhưng sau này, lúc hai người hẹn nhau ở nhà hàng này, em không chỉ gọi cô là chị, mà thái độ còn rất là tôn trọng cô.
Đây là thái độ nên có của một người đối với người yêu cũ của người yêu mình sao?
Nghĩ đến đây, Kỷ Vân Sơ không khỏi nheo mắt lại, chăm chú nhìn Giang Chi Lạc.
Hôm nay Omega mặc một chiếc váy dài màu trắng thuần, vạt áo khá dài, kéo đến tận mắt cá chân, che đi đôi chân mảnh khảnh.
Chân nàng còn mang một đôi xăng-đan ngọc trai, làn da ở mu bàn chân trắng nõn, thậm chí cô còn có thể nhìn thấy những đường gân xanh mờ nhạt.
Nhan sắc của Giang Chi Lạc quả thật không chê vào đâu được, mỗi một tấc trên cơ thể đều không thể tìm ra khuyết điểm. Em hắn là một Omega được nuông chiều sung sướиɠ từ nhỏ.
Thấy Kỷ Vân Sơ đứng ờ cửa hơi lâu, Giang Chi Lạc một tay cầm tách trà, ngẩng đầu lên nhìn cô, môi nở nụ cười.
"Sao chị không đến đây ngồi đi?"
Kỷ Vân Sơ chưa bao giờ cẩn thận quan sát toàn bộ nét mặt của Giang Chi Lạc cả, bởi vậy nên cô không biết, thì ra người kia lại đẹp đến vậy, chỉ cười một cái thôi đã muốn rụng tim rồi.
Hình như lúc nào Giang Chi Lạc cũng nhìn mình bằng ánh mắt như vậy đúng không?
Cảm giác sai sai trong lòng Kỷ Vân Sơ càng lúc càng rõ ràng, cô không biết giải thích chuyện này sao, chỉ cảm thấy thái độ của Giang Chi Lạc quả thực có hơi nằm ngoài dự đoán của mình.
Kỷ Vân Sơ tạm thời chưa nghĩ đến phương diện Giang Chi Lạc thích mình, dù sao thì cho đến bây giờ, cô vẫn chưa nói với em về chuyện mình phân hóa.
Trong mắt Giang Chi Lạc, cả hai vẫn đều là Omega.
P/s: Nhỏ nào mua chương này ib t hoàn xiền coi, trời ơi, t set vip cao vì chưa sửa xong thôi mà. Mấy má chờ xíu rồi đọc là có mất xiền ko hả.