Mỗi Ngày Vương Gia Hỏi Một Lần, Hôm Nay Tiểu Thiếp Có Trạch Đấu Không

Chương 41: Chưa đến lúc

Sáng sớm, Liên Dung bưng canh tránh thai đến, không khỏi thắc mắc: “Chủ tử, vì sao lại muốn uống canh tránh thai? Chẳng nhẽ ngài không muốn sinh con cho Vương gia?”

“Không phải ta không muốn sinh, mà là vì chưa đến lúc đó.” Cẩm Tâm thản nhiên trả lời.

Lúc trước nàng bị Giang Ngọc Thục theo dõi nên không thể mang thai, bây giờ lại đang uống thuốc dưỡng thương nên cũng không tiện mang thai.

Nghe vậy, Liên Dung mới hiểu rõ.

Lúc trước Cẩm Tâm vẫn uống canh tránh thai, nàng ấy còn tưởng là vì Vương phi không cho chủ tử của mình sinh con. Nhưng bây giờ Vương phi không có cách nào khống chế chủ tử, nàng ấy lại cho rằng chủ tử không muốn sinh con cho Vương gia.

Cẩm Tâm tất nhiên là muốn. Nhưng nhìn Giang Ngọc Thục mang thai mà thường xuyên cảm thấy khó chịu, chắc là vì thai khí không ổn, tất nhiên liên quan đến chuyện trước kia nàng ta cứ uống thuốc bổ lung tung. Vậy nên nàng phải dưỡng thân thể cho khỏe mạnh rồi tính sau.

Sau khi nàng được nâng lên Thứ phi, Nội vụ xử lại sai khiến một nha hoàn đến đây hầu hạ, tên là Thu Liên.

Thu Liên thu bát canh, kín đáo liếc nhìn hai người, không nói gì mà bưng bát canh lui xuống.

Sau khi tĩnh dưỡng mấy ngày, vết thương trên chân Cẩm Tâm đã lành lặn, Nhã Lan hiên cũng đã dọn dẹp xong, Tê Loan viện truyền lời, yêu cầu nàng dọn sang bên đó ngay hôm nay.

Suy cho cùng, hậu viện vẫn do Vương phi định đoạt.

Hôm nay là thọ yến của Hoàng hậu, Duệ Vương dẫn Vương phi và Cao Trắc phi vào cung.

Đêm nay, chắc chắn Vương gia sẽ nghỉ ở Tê Loan viện.

Đồ đạc đều được chuyển hết vào Nhã Lan hiên. Có thể thấy được Nhã Lan hiên rộng hơn Mai Hương cư rất nhiều, Nội vụ xử cũng đã sắm sửa đồ đạc đầy đủ, tất cả đều dùng đồ tốt nhất cho nàng.

Vừa dọn đến đây, Liễu Trắc phi liền dẫn hai vị Thứ phi và các thị thϊếp thông phòng đến đây chúc mừng.

Vẻ mặt của Trần Thứ phi không thoải mái, nhưng cũng không nói lời nào, suốt cả quá trình đều có vẻ không tình nguyện, chẳng qua là vì mệnh lệnh của Liễu Trắc phi nên mới không thể không đến đây.

Cẩm Tâm mới vào phủ một tháng mà đã địa vị ngang hàng với các nàng, sao không khiến người ta ghen tỵ cho được? Nếu mình cũng có sắc đẹp như nàng ta thì tốt biết bao.

Cẩm Tâm mỉm cười cảm ơn mọi người, tiếp nhận tất cả những lời chúc phúc, đồng thời cũng cảm nhận được sự lấy lòng của các nàng. Nàng không từ chối, nếu có thể giữ mối quan hệ thân thiện với mọi người thì nàng cũng không muốn trở mặt với người khác.

Chờ đến khi các nàng đều rời đi, chỉ còn Liễu Trắc phi ở lại.

“Giờ đây muội muội cũng coi như khổ tận cam lai. Vương gia sủng ái muội đến thế, nếu sinh hạ một trai nửa gái thì e rằng ngay cả ta cũng phải nhường chỗ cho muội.” Liễu Trắc phi cười tự giễu.

Trong Vương phủ này, bàn về xuất thân, ngay cả đám Thứ phi kia cũng có xuất thân cao hơn nàng ấy. Chẳng qua là Liễu gia giao dịch với Vương gia nên nàng ấy mới có được địa vị cao như Trắc phi.

Nhìn thái độ của Vương gia đối với Cẩm Tâm, ghẻ lạnh Cao Trắc phi, cảnh cáo Vương phi, thịnh sủng nhường này, nếu Cẩm Tâm thật sự mang thai, nói không chừng Vương gia sẽ thật sự cho nàng thân phận Trắc phi.

“Liễu tỷ tỷ coi trọng ta quá. Cho dù được sủng ái cỡ nào, sự vinh sủng của ta cũng chỉ xứng đáng với vị phân Thứ phi mà thôi. Ta không có gì hết, nhưng địa vị của tỷ tỷ trong lòng Vương gia, có lẽ còn quan trọng hơn cả Vương phi, tỷ tỷ hẳn là biết rất rõ.”

Cẩm Tâm nghiêm túc nhìn nàng ấy, vừa cười vừa nói.