Mục Ninh Tuyết trong mắt lóe qua một tia ám quang, nhưng nàng vẫn nở nụ cười trả lời "Không có, có chuyện gì sao?"
Tiêu Phùng Nguyệt có chút chần chừ, nhưng suy nghĩ một lúc nàng vẫn nói "Mình cảm thấy Mạc Phàm dạo này rất lạ, nhưng không nói rõ được."
"Chắc là lâu rồi không gặp nên cậu thấy vây." Mục Ninh Tuyết xoa đầu nàng. Tiêu Phùng Nguyệt cảm thấy nàng xoa đầu ngày càng thuận tay, bất mãn mà vỗ tay nàng.
"Không được sờ đầu mình, sờ đầu nhiều không cao được đấy." Tiêu Phùng Nguyệt vuốt lại mái tóc bị Mục Ninh Tuyết sờ đến tung, đi trước không thèm để ý đến nàng.
Mục Ninh Tuyết cười cười đi theo, trong đầu lại suy nghĩ về chuyện Tiểu Phùng Nguyệt hỏi. Mạc Phàm.
Lúc trước nàng đúng là chơi trong nhóm của Mạc Phàm, nhưng sau này quen Tiêu Phùng Nguyệt nàng cũng không có tiếp xúc nhiều với họ nữa. Thêm chuyện Mạc Phàm nhìn trộm Thái Đường tắm, hảo cảm cũng giảm xuống rất nhiều. Chuyện đó nàng cũng không tiện nói cho Tiêu Phùng Nguyệt biết, nên chắc nàng cùng Mạc Phàm vẫn bình thường.
Hình như hiện tại Nguyệt Nguyệt đang học chung lớp với Mạc Phàm, sao cậu ấy để ý Mạc Phàm đến vậy? Nghĩ đến đây, Mục Ninh Tuyết siết chặt nắm tay.
"Tuyết Tuyết, sao cậu đứng đó thế? Sợ mình giận thật à? Mình không có nhỏ mọn đến thế đâu." Tiêu Phùng Nguyệt lại cười hì hì chạy đến ôm lấy cánh tay Mục Ninh Tuyết.
"Không có. Mình chỉ là nghĩ đến một chút chuyện thôi."
"Được được, cậu vào đây mình cho cậu xem cái này."
Mục Ninh Tuyết cũng không thể ở lại lâu, nàng đến Bác Thành là có nhiệm vụ cùng các bạn học, chỉ là nàng đến sớm để gặp Tiêu Phùng Nguyệt thôi.
"Tạm biệt" Tiêu Phùng Nguyệt đợi chiếc xe đi xa mới lưu luyến trở về nhà, nàng phải cố gắng hơn nữa mới đuổi kịp Tuyết Tuyết.
2 tháng sau
Trường ma pháp Thiên Lan
"Ở trong tinh trần có câc viên ngôi sao hoạt động không theo quy luật, câc em phải khống chế 7 viên ngôi sao để tạo ra tinh quỹ. Hôm nay để Tiêu Phùng Nguyệt làm mẫu cho các em xem.
Nàng đã nhờ phụ thân giúp làm một cái huy hiệu chỉ hiện 6 ngôi sao, nàng không muốn bị nói là có liên quan đến Hắc Giáo Đình. Cũng vì 2 tháng thời gian quá ngắn, nếu bị điều tra sẽ phiền phức lắm.
Tiêu Phùng Nguyệt tiến lên trước lớp, điều khiển 6 ngôi sao sau đó dừng lại. Nhìn một vòng lớp, đa số đều là hâm mộ. Chỉ là lúc lướt qua Mạc Phàm, nàng thấy rõ sự khinh thường trên mặt hắn.
Tiêu Phùng Nguyệt nhíu mày trở về chổ ngồi, trước đây bọn họ là bạn bè, quan hệ cũng khá tốt. Nhưng khi nàng tỉnh lại hắn cũng chả trò chuyện với nàng câu nào, dường như trở thành người xa lạ, mà quan hệ của hắn với Trương Tiểu Hầu cũng dần không tốt.
Có lần Trương Tiểu Hầu tâm sự với nàng, Mạc Phàm thay đổi. Cảm giác hắn ngày càng kiêu ngạo, cao cao tại thượng không hòa đồng như trước đây. Nhiều lúc Tiểu Hầu cảm thấy hắn khinh thường bọn họ.
Cũng vì cuộc trò chuyện với Tiểu Hầu mới có chuyện nàng hỏi Mục Ninh Tuyết chuyện Mạc Phàm.
...
"Nghe nói lớp mình có giáo viên thực hành mới đó."
"Là nam hay nữa?"
"Có đẹp hay không? Là hệ gì á?"
"Đến...đến rồi. Là giáo viên mới kìa."
Tiêu Phùng Nguyệt đang nghe bọn họ nói, nàng ngẩn đầu lên nhìn cô giáo mới bước vào. Cô giáo mới nhìn còn rất trẻ, khuôn mặt nhìn khá xinh nhưng không bằng Tuyết Tuyết. Còn dáng người, nàng cùng Tuyết Tuyết gộp lại cũng không bằng. Tiêu Phùng Nguyệt nội tâm đau đớn nghĩ.
Bọn nam sinh trong lớp từ lúc cô giáo bước vào đôi mắt vẫn luôn dính ở trên người của cô. Thật chẳng ra thể thống gì. Chắc là nguyên lớp cũng chỉ có một mình Mục Bạch là bình tĩnh.
"Chào các em, cô là Đường Nguyệt, là giáo viên thực hành ma pháp. Chúng ta hợp tác vui vẻ nhé." Đường Nguyệt nói với cả lớp, giọng nói ngọt ngào khiến bọn nam sinh càng hưng phấn hơn.
"Lớp mình có bạn nào hệ hỏa không?" Đường Nguyệt quan sát một vòng, chỉ có 3 người đứng lên.
"Haha, phế vật như cậu thì tính gì, tới bây giờ còn mới có 1 ngôi sao. Hỏa hệ thì sao chứ, cuối cùng vẫn là phế vật." Triệu Khôn Tam cách nói vẫn làm cho người ta thật chán ghét, Tiêu Phùng Nguyệt hơi nhíu lại mày.
"Mày tính cái gì mà nói hả? Cũng chỉ là một đám phế vật." Mặc Phàm nói một cậu rồi ngồi xuống trước sự kinh ngạc của mọi người. Đường Nguyệt hơi nhíu mày, trông có vẻ không vui cho lắm.
Tiêu Phùng Nguyệt ngôi khá gần Mạc Phàm, nàng thấy hắn lầm bầm cái gì đó liên quan đến nam chính, phế vật, vả mặt. Đừng hỏi sao nàng nghe được, chính là nàng nhìn hiểu khẩu hình miệng.
"Được rồi, các em đừng cải nhau." Đường Nguyệt lên tiếng hòa giải, sau đó thức hành phóng thích ma pháp cho mọi người xem. Một ngọt lửa phóng ra bay đến chỗ tấm bia, nhìn chỉ cháy xen một xíu.
Mọi người đang hoang mang, bàn tán xôn xao thì tấm bia đột nhiên bốc cháy thành tro. Một một số học sinh kinh ngạc đến nổi phát ra tiếng.
Cô Đường Nguyệt phóng thích ma pháp trong ngầu quá. Mình muốn xem Tuyết Tuyết phóng thích ma pháp quá, chắc chắn cũng rất ngầu.