Trong lòng Kiều phu nhân vô cùng căm hận.
Hận mình không biết nhìn người, hận mình không đủ tin tưởng với phu quân, hận mình ngu ngốc đến hết mức thuốc chữa, ấy thế mà lại khiêu vũ với bầy sói.
Kiều Trung Quốc nghe đến đó, trong lòng căng thẳng.
Một con sói như thế, tuyệt không thể để cho bà ta xuất hiện ở bên người phu nhân, xuất hiện ở trong Kiều phủ!
Nhưng hiện giờ mọi chuyện vẫn chưa xảy ra, hai nhà vốn có quan hệ thân thiết với nhau, tùy tiện cắt đứt quan hệ thì cũng thật đường đột, cũng dễ khiến người ta nghi ngờ.
Trong chuyện nội trạch, Kiều phu nhân nhạy bén hơn Kiều Trung Quốc rất nhiều.
Ca ca tẩu tẩu như vậy, tuyệt đối không thể qua lại như trước, nếu không nhất định có thể sẽ hại cả nhà Kiều gia!
Hơn nữa, bà cần phải để cho cha quản và uốn nắn lại ca ca cho thật tốt, tại sao huynh ấy có thể vì chút lợi nhỏ này mà ra tay với chính muội muội và muội phu của mình được chứ!
Kiều phu nhân lúc này vô cùng đau lòng, nhưng vẫn cố nén bi thương nói:
"Phu quân, ngày mai nếu ta dứt khoát từ chối hôn sự giữa lão nhị và Ninh Nhi, chỉ sợ sẽ làm ca ca và tẩu tẩu không vui."
Kiều Trung Quốc nghe vậy hai mắt tỏa sáng, đúng vậy! Đây chính là một cái cớ vô cùng tốt!
Vì vậy ông lập tức lên tiếng ủng hộ: "Phu nhân, tâm tư của lão đại quá sâu, theo ta thấy tâm tư của nha đầu Ninh Nhi đó cũng sâu, hai đứa chúng nó vốn cũng không phải mối nhân duyên tốt. Nếu chúng ta cứ kéo dài, ngược lại cũng không tốt cho nha đầu Ninh Nhi."
"Cứ nói thẳng đi, nếu có gì không đúng, ngày khác ta sẽ đích thân đến nhà xin lỗi."
Đương nhiên, muốn ông tới cửa, trừ khi là đi gặp nhạc phụ, nếu không tới cái rắm cũng đừng nghĩ!
Kiều phu nhân trong lòng đã có quyết định, nặng nề gật đầu.
Kiều Kiều Kiều nghe đến đó, trong lòng hoan hô một tiếng.
[Tuyệt vời! Tốt nhất là ngày mai đắc tội luôn, sau đó vĩnh viễn không qua lại nữa!]
[Cữu mẫu không phải người tốt, cữu cữu cũng chẳng phải thứ tốt gì, sau này ông ta còn cứng rắn kéo nhị ca đi dạo thanh lâu. Haizzz, lại gây thêm một mớ rắc rối nữa!]
Kiều phu nhân nghe đến đó bỗng siết chặt tay áo, trong nháy mắt tức đến đau gan.
Sao đại ca có thể đưa lão nhị đi loại địa phương đó chứ!
Sắc mặt Kiều Trung Quốc hơi trầm xuống, được lắm, có việc phải làm cho lão nhị rồi.
Lão tử đánh cho hắn sau này nhìn thấy thanh lâu thì lập tức đi đường vòng!
"Được rồi phu nhân, chớ suy nghĩ quá nhiều, tất cả đều đã có vi phu rồi. Tối nay vi phu sẽ ngủ lại đây, được không?"
Kiều phu nhân vừa rồi còn tức giận đến đau đầu, lúc này lại xấu hổ đến đỏ mặt.
Bà đưa tay nhẹ nhàng đẩy, sẵng giọng: "Nói lời ngớ ngẩn gì thế, Kiều Kiều vẫn còn ở đây đấy, hơn nữa thân thể của ta cũng không tiện."