Trên mặt ông mang theo ý cười, ngoài miệng khách sáo nói: "Mạnh phu nhân quá khen rồi, con trai lớn của ta ngốc nghếch, làm cho chúng ta mất biết bao tâm tư, hôm nay rốt cuộc có chút manh mối."
"Đến lúc đó nếu có tin vui truyền ra, nhất định sẽ công bố rộng rãi, cùng vui với mọi người."
Ngày mai ông sẽ đi gặp tảng đá thối Hàn Minh Triết thử thăm dò xem sao!
Kiều Thiên Kinh: ?
Có manh mối? Khi nào? Sao hắn lại không biết?
Là tiểu thư của Hàn gia sao?
Kiều Kiều Kiều cũng không hiểu ra sao.
[Lúc này cha nương đã chọn trúng tiểu thư của Hàn gia rồi hả? Sao mình nhớ là lúc Tết nguyên tiêu, đại ca trùng hợp anh hùng cứu mỹ nhân, hai người mới kết duyên không thể tách rời với nhau mà nhỉ?]
Kiều Trung Quốc cảm thấy câu nhắc nhở này rất quan trọng.
Xem ra ngày Tết nguyên tiêu đó, phải để cho lão đại lang thang ở bên ngoài, không cứu được người không cho về nhà!
Kiều Thiên Kinh: Dự định đi chơi Tết nguyên tiêu cả ngày từ sáng đến tối.
Những lời ám chỉ này của Kiều Trung Quốc rất rõ ràng, Mạnh phu nhân cảm thấy không thể tiếp tục ở lại Kiều phủ được nữa.
Thật nhục nhã!
Người ta đã từ chối rõ ràng như vậy rồi, bọn họ còn không đi mà chờ cho người ta đuổi đi hay sao?
Mạnh phu nhân liên tục nháy mắt với Mạnh lão gia.
Mạnh lão gia cũng hiểu ý sâu xa trong đó, thế nhưng chẳng phải vẫn còn một Kiều Địa Nghĩa đấy à?
Da mặt ông ta dày, trên quan trường có bao nhiêu chuyện như thế còn không thể làm ông ta thấy xấu hổ nữa là, lời từ chối không mặn không nhạt này thì tính là gì?
Mạnh phu nhân thật sự muốn bị hai cha con nhà mình làm cho xấu hổ muốn chết.
Vừa rồi coi trọng con trai lớn của người ta, sau khi bị từ chối lại muốn nói chuyện tới đứa con trai còn lại, trên đời nào có chuyện như vậy chứ!
Kiều Kiều Kiều đặt ánh mắt của phu phụ Mạnh gia vào trong mắt.
[Móa! Lại còn thương nhớ đến nhị ca của ta nữa hả? Nhị ca ta cũng là hoa thơm có chủ, nhị tẩu của ta là một kỳ nữ đó nha. Ta nhớ hình như tỷ ấy là... Buồn ngủ quá đi mất!]
Kiều Kiều Kiều ngáp một cái thật dài, nuốt lại những lời sau đó.
Kiều Địa Nghĩa: ?
Dựa vào đâu khi nói đến thê tử của hắn thì không nói nữa!
Tiểu muội! Mau nói cho nhị ca, cô nương đó là ai?!
Nhưng mà thể lực của Kiều Kiều Kiều đã đến giới hạn, thậm chí nàng còn cảm giác được một cỗ luồng nước ấm mất khống chế tràn ra từ nửa người dưới.
Xấu hổ quá, nàng tè rồi!
Kiều Trung Quốc cảm thấy trong lòng bàn tay mình âm ấm, không khỏi buồn cười lắc đầu.
Mạnh phu nhân nhắm chuẩn cơ hội này, vội vàng rời đi.
"Ôi, quý phủ đang có chuyện vui, là chúng ta chuẩn bị không chu toàn, đợi buổi tiệc đầy tháng của tiểu thiên kim, chúng ta nhất định sẽ đến chúc mừng."
Nói xong bà ấy nhẹ nhàng kéo kéo tay áo Mạnh lão gia và Mạnh Cốc Tuyết, quay người đi ra ngoài.