Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta, Cả Nhà Tạo Phản

Chương 12

Sau chuyện xảy ra sáng nay, ba cha con Kiều gia đã hoàn toàn tin vào năng lực dự đoán của Kiều Kiều.

Nàng mới được sinh ra hai ngày, ngay cả con trai của Hoa Đại làm việc ở đâu cũng biết, đây chỉ có thể là thần kỳ!

Mà tin tức nàng tiết lộ lần này đối với Kiều Thiên Kinh mà nói càng quan trọng hơn.

Lúc này trong lòng Kiều Thiên Kinh cảm thấy may mắn, lại tràn đầy yêu thương và biết ơn với Kiều Kiều.

"Cha, con cũng muốn ôm tiểu muội."

Kiều Trung Quốc vốn luyến tiếc, nhưng ngẫm lại Kiều Kiều giúp con trai một ân tình lớn như vậy, nhưng hắn lại hoàn toàn không biết, ôm một cái là điều nên làm.

Lúc Kiều Thiên Kinh đón Kiều Kiều Kiều, Kiều Kiều Kiều vừa vặn lầm bầm một tiếng.

[Ca ca của ta cũng nên cưới vợ rồi, đồ trong viện cũng không ai thu dọn, tiện tay là ném cho hạ nhân, chẳng ra dáng gì cả!]

[Nên có một đại tẩu quản lý huynh ấy, kiểm soát huynh ấy!]

[He he he, ta muốn một đại tẩu vừa xinh đẹp vừa khí phách, vừa mềm vừa thơm!]

Lời vừa nói ra, bờ vai Kiều Thiên Kinh chợt run lên.

Vất vả lắm hắn mới thuyết phục cha nương tha cho mình vài năm!

Cũng may, cha hoàn toàn không nghe thấy tiếng lòng của Kiều Kiều.

Kiều Địa Nghĩa chế nhạo liếc Kiều Thiên Kinh một cái, cười đến là hả hê khi người gặp họa.

Trước hắn dù sao cũng có đại ca chống đỡ, không vội!

Mà lúc này, Kiều Trung Quốc đưa lưng về phía hai huynh đệ lập tức hai mắt tỏa sáng.

Ý hay đấy.

Lần này nếu như bản thảo bỏ đi của lão đại bị Hoa gia lấy đi, vậy thì dùng cái cớ này để khiến cho ông ta hết đường chối cãi.

Đúng rồi, lão Nhị cũng đã mười lăm rồi, cũng nên bàn đến chuyện đại sự rồi.

Hai ca ca không biết mình đã bị tiểu muội nhà mình hãm hại, còn dốc hết sức trêu chọc nàng vui vẻ.

Đúng lúc này, ngoài cửa truyền đến một giọng nói nơm nớp lo sợ.

"Lão gia, lão gia và phu nhân Mạnh gia mang theo tiểu thư của bọn họ tới cửa nói cảm ơn."

Kiều Kiều Kiều vốn dĩ bắt đầu buồn ngủ, vừa nghe đến hai chữ Mạnh gia, ngay lập tức giật mình, cả người đều tỉnh táo!

[Nữ chính! Nữ chính đến rồi! Má nó, hồi hộp quá đi mất!]

Nữ chính?

Ba cha con đồng thời chấm hỏi trong lòng.

[Nữ chính mới mười tuổi, thế thì nam chính cũng mới mười ba tuổi, hiện tại hẳn là còn đang giấu tài. Nhưng mà nhất định đã bước đầu thành lập lên thế lực của mình rồi.]

Ba cha con nghe đến đó ngay lập tức đã hiểu, nữ chính đang được nói đến hẳn là Mạnh Cốc Tuyết, vậy nam chính là ai?

[Đáng ghét! Lúc đó khi đọc thì thấy bọn họ ngược cặn bã thì sung sướиɠ, bây giờ cặn bã biến thành chính mình, thì lại muốn một quyền đấm chết bọn họ!]

[Nếu như không phải nữ chính một mực giúp đỡ Tĩnh Vương bằng kiến thức hiện đại, thì Kiều gia chúng ta cũng sẽ không lần lượt bị Tĩnh Vương tính kế, cuối cùng cả nhà không được chết tử tế!]

Kiều Trung Quốc nghe thấy thế tức thì hoảng hốt trong lòng, ông không ngờ tới, kẻ thù sẽ lật đổ Kiều gia bọn họ ấy thế mà bây giờ mới mười tuổi!

Hơn nữa lão nhị còn có ân cứu mạng với nàng ta!

Còn nữa, Tĩnh Vương?

Trong số các hoàng tử của Thánh thượng, ngoại trừ Thái tử ra thì mấy vị khác vẫn chưa được phong vương mà.

Chờ đã, mười ba tuổi!

Đó chẳng phải là đương kim nhị hoàng tử sao?