Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta, Cả Nhà Tạo Phản

Chương 10

Kiều Kiều Kiều nghe vậy ánh mắt hơi mở to.

[Đây là đang xử lý chuyện nha hoàn trèo giường? A a a, nha hoàn kia không thực hiện được! Bây giờ nương thế nào rồi?]

[Chờ một chút, Hoa Đại! Cái tên này nghe thì tầm thường như vậy, nhưng lại có thể gây chết người đấy!]

Nghe đến đó, Kiều Trung Quốc lập tức treo trái tim lên, Kiều Thiên Kinh và Kiều Địa Nghĩa đang ngồi yên lặng đưa mắt nhìn nhau.

Chuyện nội trạch vốn dĩ đều do Kiều phu nhân xử lý, chỉ là hôm nay bà còn đang ở cữ.

Kiều Trung Quốc cố ý chờ tan triều, để mọi việc ở trong phủ náo loạn cả buổi sáng rồi lúc này mới công khai xử lý.

Về phần ôm Kiều Kiều Kiều tới, Kiều Trung Quốc cũng có tâm lý muốn thử một lần.

Ngộ nhỡ Kiều Kiều còn biết chuyện gì trong phủ nữa, thì xử lý luôn một lần.

Hôm nay cuối thu mát mẻ, thời tiết rất là thoải mái, nhưng Kiều Kiều Kiều dù sao cũng còn quá nhỏ, Kiều Trung Quốc cố ý dặn dò người ta che kín cửa sổ, lại còn mang bình phong tới.

Kiều Kiều Kiều moi móc hết trí nhớ của mình, cuối cùng cũng đào ra tin tức về Hoa Đại.

[Con bà nó, người này không thể giữ! Cả nhà này cũng không thể giữ!]

[Hoa Đại này bởi vì con gái bị xử tử, trong lòng đã hận cha. Hắn ta có một người con trai lớn làm quét dọn trong viện, âm thầm thu thập nhiều bản thảo bỏ đi của đại ca!]

[Muốn vu cáo cho người khác thì không lo không tìm được tội danh! Sau đó lúc đại ca bị hãm hại, chính Hoa Đại này đưa những bản thảo bỏ đi này cho đối thủ một mất một còn của đại ca!]

Kiều Thiên Kinh nghe đến đó, ngay lập tức cả người toát mồ hôi lạnh.

Hắn luôn thích chơi chữ, khi hứng lên sẽ làm thơ, cũng có viết văn.

Nhưng sau đó hắn luôn cảm thấy không hài lòng, nên để cho hạ nhân trong viện cầm đi đốt.

Ai ngờ một hành động nho nhỏ như vậy, lại mang đến đòn chí mạng sau này cho mình!

Lúc này Kiều Quốc Trung cảm thấy mình vô cùng may mắn khi đã ôm Kiều Kiều tới đây.

Ngay sau đó, ông trầm giọng nói: "Hoa Đại, ngươi tới đây trả lời."

"Vâng, vâng, vâng, mời lão gia hỏi." Hoa Đại ở bên ngoài vô cùng sợ hãi.

Kiều Trung Quốc cố ý làm bộ trầm ngâm một phen, lúc này mới hỏi: "Cả nhà các ngươi ở Kiều phủ hơn ba mươi năm, trong nhà có những ai, đều đang làm người hầu ở đâu?"

Kiều Kiều Kiều nghe vậy lập tức hai mắt tỏa sáng.

[Cha ta thật sự là có tầm nhìn xa trông rộng! Đúng là thận trọng, nhìn rõ mọi việc!]

[Đúng vậy, phải tra xét cả nhà bọn họ, nhổ tận gốc, không để lại một chút mầm họa nào!]

Kiều Trung Quốc nghe được khuê nữ nhà mình khích lệ, không khỏi vui mừng hiện rõ trên mặt.