Sơn Thôn Lão Yêu

Chương 2: Thi sát 2

Hơn 10 giờ tối, Vương Cẩu Đản liền mang theo đồ vật tới rồi chuồng bò tìm ông nội của tôi, đem đồ vật đưa cho ông nội của tôi.

Ông nội của tôi không quản những thứ khác, lấy chén gạo nếp chín kia, vội vàng đưa cho ba tôi ăn, hai người bọn họ một ngày mới có thể ăn một bữa, vẫn là do đi nhà người khác xin cơm thiu.

Ba tôi cũng là đói lả, hai ngụm liền ăn sạch, ông nội của tôi cười ha hả liền vỗ mông ông ấy một cái, bảo ông ấy đi đến nhà thôn trưởng ở lại một đêm, tuy rằng ông nội của tôi ở trong chuồng bò, nhưng ba tôi dù sao cũng là một đứa bé, những người khác trong thôn vẫn là rất chiếu cố ông ấy.

Ba tôi vừa đi, Vương Cẩu Đản liền vội quỳ xuống hỏi: “Trương lão đại, ngài mau mau cứu tôi với.”

“Tôi đã sớm nói qua miếng đất kia không thể động, các người không tin, hiện tại tin rồi? Đêm nay 12 giờ, con thi sát kia khẳng định sẽ tới tìm anh.”

Ông nội của tôi bảo Vương Cẩu Đản cởi sạch áo trên, nằm trên mặt đất, sau đó lấy ra bút chu sa vẽ một đạo phù ở ngực gã.

“Phù này có thể bảo vệ anh bình an, anh ở yên chỗ này, đừng chạy loạn, sau đó chờ con thi sát kia lại đây.”

Sau khi ông nội của tôi nói xong liền lấy ra bút chu sa bắt đầu vẽ bùa.

Phù dán đầy toàn bộ chuồng bò, tới buổi tối 12 giờ, đột nhiên con trâu già trong chuồng bò kia trở nên bất an xao động.

Chuồng bò ở ngoài cùng phía nam thôn, bên ngoài thôn, có một bóng người nhảy nhót chạy về phía chuồng bò.

Con thi sát này cả người đã cực độ hư thối, không còn tươi mới như lúc mới vừa đào ra, một cổ mùi vị tanh hôi từ trên người con thi sát này truyền đến đây.

Vương Cẩu Đản đều bị dọa cho choáng váng, nướ© ŧıểυ từ bên trong đũng quần chảy ra.

Ông nội của tôi vừa thấy, cũng là cầm lá bùa liền lao ra đi cùng này đánh nhau với con thi sát kia, quá trình đánh nhau cũng không rõ ràng, bởi vì Vương Cẩu Đản không nhìn thấy được, chỉ biết ngày hôm sau bên cạnh chuồng bò nhiều một khối thi thể cả người mục nát, mùi hôi ngập trời.

Mà Vương Cẩu Đản cũng là bị dọa cho hôn mê bất tỉnh, về phần ông nội của tôi thì trước ngực cũng có một miệng vết thương rất dài .

Ngày hôm sau, sau khi thôn trưởng tới thì nghiêm cấm mọi người nhắc đến việc này, sau đó cho người nâng thi thể đi đến bãi tha ma thiêu hủy.

Đều nói lòng người đều là thịt lớn lên, ông nội của tôi cùng ba tôi bị nhốt vào chuồng bò đều là do tên Vương Cẩu Đản này ban tặng, sau đó Vương Cẩu Đản còn làm nhục ông nội của tôi, dù vậy, ông nội của tôi vẫn cứu gã một mạng, nhưng sau khi thi thể kia bị thiêu hủy, Vương Cẩu Đản lại đi lên huyện thành tìm tới hồng vệ binh, nói ông nội của tôi tiếp tục tuyên truyền phong kiến mê tín.

Kết quả ông nội của tôi cùng ba tôi bị bắt lại, kéo tới huyện thành dạo phố thị chúng, Vương Cẩu Đản này bởi vì có công liên tục cử báo, được phê chuẩn tiến vào hồng vệ binh.

Ông nội của tôi vốn dĩ ngực đã bị thi sát gây thương tích, sau khi bị đưa đi dạo phố thị chúng, càng là thân thể suy yếu, không tới nửa tháng liền nhiễm bệnh nặng, đi đời nhà ma.

Lúc ông ấy chết đã để lại cho ba tôi một quyển sách, nói ba tôi phải học thật tốt quyển sách này, về sau sẽ được lợi vô cùng.

Những việc này là chuyện xưa ba tôi từ nhỏ đã nói cho tôi, tôi từ nhỏ chỉ là coi những việc này trở thành chuyện xưa, rốt cuộc đồ vật bên trong chuyện xưa này quá mơ hồ.

Trong trí nhớ của tôi, ba tôi đối xử với tôi rất tốt, trước nay chưa từng mắng tôi, ngay cả tôi nhìn lén Lý nhị nha nhà cách vách tắm rửa cũng được ba tôi khen một trận, nói tôi có tiền đồ, sớm một chút mang con dâu về cho ông ấy là tốt nhất, bởi vì việc này, ba tôi còn bị mẹ tôi mắng một trận.

Lần đầu tiên tôi bị đánh, là lúc 16 tuổi, khi đó tôi tan học về nhà, vô tình nhìn thấy một quyển sách ố vàng trong ngăn kéo của ba tôi, sách kia đã rất cũ nát, bên ngoài chỉ có một chữ “Sơn”.

Kết quả bị ba tôi bắt gặp được, ông ấy không nói hai lời, trực tiếp đánh tôi một trận, sau khi mẹ tôi trở về mới nói cho tôi, thì ra quyển sách này chính là quyển sách ông nội của tôi lưu lại.

Tôi lúc ấy liền nghi hoặc, chẳng lẽ chuyện xưa ba tôi nói cho tôi hồi nhỏ là có thật? Bằng không thì vì sao có thể có quyển sách này chứ?

Sau này, những khi tôi không có việc gì làm liền sẽ trộm lật xem quyển sách này, phát hiện quyển sách này nói thế nhưng là một ít phương pháp bắt quỷ, vẽ bùa.

Thẳng đến khi tôi 17 tuổi học cấp ba, trường học tổ chức một lần du lịch đi

Phượng Hoàng Cổ Trấn, tôi mới phát hiện trên thế giới thật sự có thứ mà khoa học không thể giải thích.