Tôi tên là Trương Linh Phong, tôi không thích tên này, bởi vì rất nhiều người thích gọi tôi Trương Linh Phượng, nghe cứ như tên của con gái vậy ấy, nhưng có một lần tôi hỏi ba tôi, ba tôi nói cho tôi, lúc tôi mới vừa sinh ra, ba tôi định đặt tên cho tôi là Trương Linh Linh, mẹ tôi thì muốn gọi tôi là Trương Phong Phong, cuối cùng mỗi người lui một bước, lấy cái Trương Linh Phong, tôi tức khắc cảm giác cái tên này của tôi thật con mẹ nó dễ nghe, may mắn không phải là hai cái tên kia, nếu là kêu hai cái tên kia, người anh em tôi đời này liền coi như bị huỷ hoại.
Ở cái thế giới từ nhỏ đã được tiếp thu khoa học giáo dục, đả đảo phong kiến mê tín, vốn dĩ tôi cũng nên giống như rất nhiều người khác, mồm ngậm kẹo mυ'ŧ, lập chí trở thành nhà khoa học mới đúng.
Nhưng ông nội của tôi lại là một ông lão mê tín chính cống, ông nội của tôi kêu Trương Đạo Sinh, nghe nói nhà của chúng tôi ở thế kỷ trước còn rất có tiền, chính là liền bởi vì ông nội của tôi cả ngày ở trong thôn xem mặt cho người ta đoán mệnh, coi bát tự, kết quả là để cho một gã tên là Vương Cẩu Đản tìm tới hồng vệ binh, tịch thu nhà tôi đến không còn một mảnh.
Ông nội của tôi cũng bị nhốt vào chuồng bò, dù sao thì chính là không cho cơm ăn, khi đó ông nội của tôi mới 30 tuổi, ba tôi cũng mới là là một thằng nhóc lớn bằng cái rắm, hai người thiếu chút nữa sống sờ sờ chết đói.
Cái tên Vương Cẩu Đản cũng là một phần tử cực đoan, không có việc gì liền tới nhục nhã ông tôi một trận, đi tiểu gì đó v…v… ở trên mặt ông ấy đều là chuyện thường, lúc ấy những người đó cũng không ai cảm giác ông nội của tôi đáng thương, ngược lại cảm thấy ông nội của tôi là gieo gió gặt bão.
Lúc ấy thôn trưởng mang theo người trong thôn đi khai hoang, cày ruộng ở khắp những chỗ phụ cận thôn, thế là chuyện lạ liền ra tới.
Phía Đông của thôn là một bãi tha ma, trước kia mọi người còn kính nhi viễn chi nơi đó, sau lại bởi vì muốn đả đảo phong kiến mê tín, không còn ai sợ mấy cái thứ quỷ quái này nữa, thôn trưởng liền tổ chức cho năm thanh niên trẻ tuổi, định đào bãi tha ma kia lên một lần, biến nơi đó thành đồng ruộng.
Lúc ấy ông nội của tôi liền tìm tới thôn trưởng, nói cho ông ta, bãi tha ma này là nơi tụ sát khí của toàn bộ thôn, là nơi trước đây có một tiên sinh phong thủy tu hành, không thể động vào, thôn trưởng vừa nghe lời này liền thoá mạ ông nội của tôi một trận, cuối cùng còn đạp hai nhát.
Ba ngày đầu tiên còn bình thường, nhưng vào chạng vạng ngày thứ tư, năm người này liền đào ra một cái quan tài màu đỏ như máu, lúc ấy tên Vương Cẩu Đản bởi vì cử báo ông nội của tôi có công nên được đảm nhiệm chức tiểu đội trưởng, liền để bốn người còn lại mở quan tài ra, nhìn xem bên trong có thứ gì.
Bốn người này vừa mở quan tài ra thì bị dọa choáng váng, trong quan tài thế nhưng là một khối thi thể hoàn hoàn chỉnh chỉnh, thi thể này còn ăn mặc một kiện quan bào đời Thanh, hơn nữa thi thể còn không hề hư thối, thoạt nhìn ngược lại có điểm tươi mới.
Tuy rằng nói là đả đảo phong kiến mê tín, nhưng dù là ai thì trong lòng đều vẫn sợ thứ đồ chơi này, lúc ấy sắc trời cũng đã vãn, Vương Cẩu Đản liền để cho bọn họ đóng lại quan tài, nói đợi sáng mai lại tới xử lý, năm người xám xịt chạy về trong thôn.
Trở lại thôn, thôn trưởng vừa nghe được việc này thì tức khắc nổi giận, nói chúng ta là hưởng ứng kêu gọi của Mao chủ tịch, sao có thể sợ thứ ngưu quỷ xà thần kia? Sau đó thôn trưởng mang theo mười mấy người khỏe mạnh chạy về phía bãi tha ma, muốn làm đầu tàu thiêu hủy khối thi thể quỷ dị này.
Mọi người đi một hồi, mở ra quan tài vừa nhìn, trong quan tài thế nhưng trống rỗng, thi thể thế nhưng không thấy đâu nữa.
Thôn trưởng liền mắng, bảo là đám người Vương Cẩu Đản nói dối, đám người Vương Cẩu Đản cũng mơ hồ, chỉ có thể nói là chính mình nhìn lầm rồi.
Mọi người về lại thôn nghỉ ngơi, buổi sáng ngày hôm sau, hai người ngày hôm qua đi theo Vương Cẩu Đản đào quan tài thế nhưng quỷ dị chết mất, hơn nữa cách chết còn rất thảm, máu cả người đều không còn, khô quắt như cái xác ướp vậy.
Lúc ấy liền có người nói có phải là đã nháo quỷ hay không, thôn trưởng liền mắng: Chúng ta phải tin tưởng khoa học.
Buổi sáng ngày thứ ba, ngoại trừ Vương Cẩu Đản, hai người khác đào lên quan tài thế nhưng cũng chết mất, bộ dáng chết cũng y hệt hai người kia.
Cái thôn này xem như nổ tung nồi, ai cũng không tin đây là ngoài ý muốn, chính là thôn trưởng ồn ào nói phải tin tưởng khoa học cũng mơ hồ.
Vương Cẩu Đản cũng sợ hãi, việc này lúc ấy truyền tới lỗ tai ông nội còn đang ở trong chuồng bò của tôi, lúc ấy ông nội của tôi liền đi tìm thôn trưởng nói đây là gặp phải thi sát.
Lúc ấy thôn trưởng lại đạp vào mông ông nội của tôi hai nhát, mắng: “Còn ở đấy mà tuyên truyền phong kiến mê tín, có tin tôi đánh chết anh hay không.”
Thôn trưởng thật đúng là không phải nói giỡn, ở cái niên đại hỗn loạn kia, đánh chết một người tuyên truyền phong kiến mê tín thật sự không tính là chuyện gì.
Ông nội của tôi vừa nghe, tức khắc trầm mặc xuống, cũng không nói nữa, nhưng Vương Cẩu Đản sợ, quỳ xuống bắt lấy chân ông nội của tôi nói: “Đại ca, làm ơn cứu tôi, tôi còn trẻ, không muốn chết.”
Ông nội của tôi cùng ba tôi mỗi ngày phải ở trong chuồng bò chính là bởi vì tên Vương Cẩu Đản này, muốn đổi thành tôi, nhất định sẽ hai chân đá chết thằng khốn nạn này, ai biết ông nội của tôi lại là gật gật đầu, ở bên cạnh Vương Cẩu Đản nhỏ giọng nói:
“Buổi tối 10 giờ mang theo chu sa bút mực, giấy vàng, gạo nếp đến chuồng bò tìm tôi, bằng không tối hôm nay anh hẳn phải chết không thể nghi ngờ.”
“Nhớ kỹ, gạo nếp một chén sống, một chén chín.” Nói xong ông nội của tôi mang theo ba tôi trở lại chuồng bò.