Sau Khi Tu Tiên, Ta Xuyên Không Về Đây

Chương 48: Ầm ĩ

Mẹ Tô gần như tức điên: "Nghỉ ngay! Bây giờ đi ngay!"

"Tiền đã đóng rồi làm sao mà nghỉ?"

"Làm sao không nghỉ được? Bây giờ đi lấy lại tiền!" Mẹ Tô tức giận như pháo sáng: "Còn học cái gì nữa? Học để lãng phí tiền! Ngày mai đi làm công nhân ở cửa hàng, đi rửa xe cho tao! Không để mày chịu chút khổ cực thì không biết trời cao đất dày! Tưởng tiền dễ kiếm lắm à!"

Ba Tô nhìn thấy quyển sách đặt trên đầu giường của con gái thứ hai và quyển vở bài tập vừa rơi xuống đất khi mẹ Tô la mắng.

Ông ấy nhặt quyển vở bài tập đã bị giẫm nát lên, đẩy mẹ Tô ra ngoài: "Tính khí của em khi nào mới có thể điềm đạm, không nóng nảy như thế này nữa? Sao em không hỏi cho rõ ràng trước khi nói chuyện?"

"Hỏi cái gì? Còn phải hỏi cái gì nữa? Nó mới mười sáu tuổi đã học cách tranh giành người yêu với người ta, giờ còn đuổi theo người ta đến tận nhà, nếu bây giờ không quản, sau này nó sẽ ra sao!"

Bà ấy mở một quyển sách của Tô Tinh Thần đặt trên đầu giường ra, lật rất nhanh, mỗi lần lật xong lại ném một quyển xuống đất: "Anh xem này, xem sách của nó, tất cả đều mới, học như vậy mà còn đóng tiền cho lớp học thêm đắt đỏ? Anh nghĩ kiếm tiền dễ dàng lắm sao?"

"Anh cả ngày vất vả kiếm tiền, kiếm được đều để nó phung phí sao? Năm nay lại mở thêm hai tiệm sửa xe nhỏ, bên kia còn có hai tiệm sửa xe tư nhân, tiền càng ngày càng khó kiếm, Duyệt Duyệt năm sau lên lớp 12, sắp phải đi đại học, Duyệt Duyệt học xong lại đến lượt Dương Dương, mỗi năm ít nhất cũng phải vài chục ngàn, sau khi tốt nghiệp đại học lại phải mua nhà cho Dương Dương, giờ giá nhà ở thành phố H đắt đỏ thế nào anh không phải không biết, chúng ta cũng đã ngoài bốn mươi, anh nghĩ mình còn trẻ à? Chúng ta còn làm được bao lâu? Nhà cửa khắp nơi đều cần tiền, anh nghĩ tiền kiếm được dễ dàng như hai năm trước sao!"

Bà nội nghe thấy tiếng cãi vã cũng chạy ra, thêm dầu vào lửa: "Theo mẹ, đừng cho nó học thêm nữa, lãng phí tiền làm gì? Dù sao nó cũng không đậu đại học, học xong hai năm cấp ba rồi, sau này vào tiệm của các làm việc, rửa xe cho ba mẹ, năm nay nó cũng mười bảy rồi, giúp rửa xe cũng không được à?"

Tô Tinh Thần ngồi trên giường, nhìn những quyển sách vương vãi khắp nơi, không biết mình lúc này nên ở lại đây hay là ra ngoài.

Ba Tô cũng nhận ra sự ngượng ngùng của Tô Tinh Thần, ông ấy bước tới nhặt những quyển sách dưới đất lên, đặt chúng lên đầu giường cô.