Cả Nhà Lưu Đày, Ta Dựa Vào Không Gian Để Mua Nửa Giang Sơn

Chương 4: Biệt Thự Và Vườn Trái Cây Theo Tới

Đói đến mức dạ dày của nàng kêu gào đau đớn!

Thật sự rất nhớ biệt thự nhỏ của nàng mà! Chiếc tủ đông mà nàng mới mua sắm, bên trong chứa đầy tất cả thực phẩm, còn có chiếc lò nướng lớn mà nàng mới mua. Trước khi nàng đi sửa sang lại nhà kho thì còn làm bánh tart trứng đặt ở trong lò nướng để nướng nữa!

Nếu không phải tự dưng xuyên tới đây thì chắc là bánh tart trứng của nàng đã được nướng xong rồi đúng không.

Nàng nhắm mắt lại chân thành cầu nguyện, cầu xin ông, ông trời, cho ta trở về đi! Trở lại trong biệt thự và vườn trái cây của ta đi!

Hình như trời đột nhiên dừng mưa.

Nàng mở to mắt, vui sướиɠ phát hiện mình đã quay trở lại căn biệt thự mà nàng mới xây. Giờ phút này nàng đang đứng ở trong phòng bếp lớn mà nàng tha thiết ước mơ, lò nướng đang tản ra mùi thơm đậm đà của sữa.

Giang Đường Đường không dám tin tưởng mà mở lò nướng ra, cầm một cái bánh tart trứng, đang muốn ăn thì lại đột nhiên ngây ngẩn cả người.

Một cái bàn tay to mập mạp ngăm đen xuất hiện ở trước mặt nàng. Nàng sợ tới mức run lên, bánh tart trứng trên tay thiếu chút nữa không cầm chắc.

Nếu nàng xuyên về rồi thì sao nàng vẫn giữ bộ dáng quỷ quái này?

Cho nên, tất cả đều là nằm mơ sao?

Nàng dùng sức véo đùi của mình!

“Má ơi!” Thật đau!

Đó là ông trời cảm nhận được nàng cầu nguyện, nên làm cho biệt thự nhỏ của nàng cũng xuyên tới đây cùng nàng sao?

Nhưng mà nếu theo nàng xuyên tới thì sao lại vẫn có điện? Nàng nhanh chóng mở ra tủ lạnh, nồi hấp, người máy quét rác và các đồ điện khác thì phát hiện thật sự đều có điện.

Tất cả những thứ này đều thần kỳ đến mức nàng không thể tin được đó là thật.

Nàng đẩy cửa lớn ra, lọt vào trong tầm mắt là một cái sân cực kỳ có đặc sắc của nhà nông, trong sân trừ bỏ có hoa cỏ trang trí thì còn trồng các loại rau dưa, dưới ánh mặt trời dưa leo xanh đến tỏa sáng, cà chua giống như những chiếc đèn l*иg nhỏ vậy, thành từng chuỗi mà treo ở trên dây cà chua ……

Bên ngoài sân là một trăm mẫu đất mà nàng thuê, hai bên đường trồng một tảng lớn hoa hướng dương, lại đi về phía trước thì chính là vườn nho, lại đi lên phía trước là nơi trồng dâu tây, trừ bỏ dâu tây thì nàng còn trồng quýt đường, đào mật, trái kiwi.

Trong không khí tràn ngập mùi thơm của hoa quả.

Ngửi mùi thơm trong không khí, nàng đột nhiên phản ứng lại, tuy rằng hiện tại nàng cũng cảm thấy đói, nhưng mà lại không phải kiểu đói tới mất đi lí trí, chỉ còn lại bản năng nguyên thủy là muốn ăn giống như ở trong căn miếu rách nát vừa rồi.

Đây là có chuyện gì?

Giang Đường Đường nghi hoặc mà nhíu mày.

Nhưng mà cứ mặc kệ, vẫn phải tìm hiểu rõ xem có phải biệt thự và vườn trái cây của nàng đều đã theo nàng xuyên tới đây rồi hay không!

Vừa rồi hình như nàng đang cầu nguyện trở về nên mới đột nhiên xuyên tới nơi này.

Nàng liền làm giống như động tác cầu nguyện vừa rồi, chắp tay trước ngực, nhắm mắt lại, nói thầm ở trong lòng là đi ra ngoài.

Hạt mưa lạnh băng đánh vào trên mặt, lần này Giang Đường Đường lại không cảm thấy lạnh một chút nào, chỉ cảm thấy vui sướиɠ. Biệt thự và vườn trái cây của nàng lại thật sự theo nàng xuyên tới đây.

Trong lúc nàng tính toán đi vào biệt thự một lần nữa thì liền thấy Lục Thời Yến đi ra từ trong rừng rậm: “Ngươi chạy cái gì? Vừa rồi đi nơi nào?”