Tôi Làm Cá Mặn Ở Thế Giới Quỷ Dị

Chương 1: Cửa hàng bách hóa Lợi Quỷ

[Chào mừng đến với trò chơi kinh dị.]

[Số hiệu của bạn là: 351147.]

[Phó bản hiện tại: Cửa hàng bách hoá Lợi Quỷ.]

[Độ khó: E.]

[Số người còn sống: 4/4.]

[Nhiệm vụ chính - sinh tồn: Sống sót qua ba ngày trong phó bản.]

[Vì đây là lần đầu tiên người chơi tiến vào trò chơi kinh dị, nhận được gói quà dành cho người mới ×1, có muốn lập tức mở ra hay không? (chú thích: sau khi mở có 20% tỉ lệ thức tỉnh thiên phú, 50% tỉ lệ thu được vật phẩm, cũng có tỉ lệ cực thấp đồng thời nhận được cả thiên phú và vật phẩm.)]

“Trò chơi kinh dị? Có phải là trò chơi mà tỉ lệ tử vong của người mới lên đến 80% không!?” Chàng trai đội mũ đen phản ánh sáng kêu lên.

Bên cạnh, cô gái với mái tóc công chúa mặt như đưa đám: “Nghe nói ngưỡng cửa của trò chơi này là mười tám tuổi, chỉ kéo những công dân trên mười tám tuổi vào trò chơi… Ngày hôm qua tôi mới vừa thi đại học xong, sao lại xui xẻo như vậy chứ!”

Người đàn ông xách theo cặp công tác, khả năng cao là đang trên đường đi làm thì bị kéo vào trò chơi không lên tiếng, nhìn xung quanh một vòng, nhanh chóng đánh giá hoàn cảnh hiện tại.

Vân Hân cũng vừa kết thúc kỳ thi đại học vào hôm qua thầm nói trong lòng: “Mở gói quà người mới.”

[Chúc mừng người chơi thức tỉnh thiên phú cấp SSS - “Hành tẩu thiên tai: Hệ thống đánh dấu nuôi dưỡng Nữ Đế”!]

[Có muốn tiến hành lần đánh dấu đầu tiên hay không?]

Vân Hân xác nhận: “Có.”

[Đánh dấu thành công!]

[Chúc mừng người chơi nhận được thiên phú cấp B “Phục chế”.]

[Chúc mừng người chơi nhận được một gói kẹo sữa.]

[Chúc mừng người chơi nhận được mười mét vuông không gian cá nhân (kẹo sữa đã tự động để vào trong không gian cá nhân).]

[Phục chế: Thiên phú cấp B, có thể thăng cấp, mỗi ngày có ba lần phục chế, có tỉ lệ thấp tạo ra hai đến năm lần bạo kích. Số lần sử dụng sẽ được làm mới vào 0 giờ 00 phút mỗi ngày, qua hôm sau bắt đầu tính lại.]

[Một gói kẹo sữa: Gồm hai mươi viên kẹo sữa, tạo cảm giác no bụng khi ăn, mỗi viên duy trì từ ba đến năm phút.]

Tâm trạng Vân Hân rất phức tạp.

Cái gì mà “Thiên phú cấp SSS”, cái gì mà “Hành tẩu thiên tai”, cái gì mà “Nuôi dưỡng Nữ Đế”, nhìn thì có vẻ rất lợi hại nhưng thực tế nó chẳng là gì cả, đến một thủ đoạn để bảo vệ tính mạng cũng không có…

[Sau 3 phút 22 giây nữa trò chơi sẽ chính thức bắt đầu, có muốn mở phát sóng trực tiếp hay không?]

Thiên phú cấp SSS lại không có năng lực bảo vệ bản thân, bị người khác biết được sẽ rất phiền phức.

Vân Hân không chút do dự chọn “không”.

[Nếu người chơi có thay đổi quyết định thì có thể mở phát sóng trực tiếp bất cứ lúc nào.]

[Chúc bạn chơi vui vẻ.]

“Mọi người ở đây có ai đã xem qua cách thông quan phó bản ‘Cửa hàng bách hoá Lợi Quỷ’ chưa?” Người đàn ông xách cặp công tác hỏi.

Năm năm trước, trò chơi kinh dị bỗng nhiên buông xuống, chọn ngẫu nhiên những công dân trên mười tám tuổi sau đó kéo họ vào trò chơi.

Cùng lúc đó còn có một màn hình trong suốt hiện lên trước mặt mỗi người. Công dân có thể thao tác màn hình, tiến vào các phòng phát sóng trực tiếp khác nhau, quan sát người chơi đánh phó bản.

Nếu như có người vừa đúng lúc xem qua cách thông quan phó bản “Cửa hàng bách hóa Lợi Quỷ”, biết làm sao để tránh dẫm hố thì tỉ lệ sống sót của bốn người chắc chắn sẽ tăng lên rất nhiều.

Chàng trai đội mũ đen là người đầu tiên lắc đầu: “Mặc dù tôi rất thích xem các livestream về trò chơi kinh dị, nhưng đáng tiếc là tôi chưa từng thấy qua livestream nào tương tự ‘Cửa hàng bách hoá Lợi Quỷ’.”

Ngay sau đó cô gái tóc công chúa ngỏ lời: “Toàn bộ tinh thần của tôi đều đặt vào kỳ thi đại học, vốn định sau khi thi đại học xong sẽ nghiên cứu trò chơi kinh dị, ai ngờ vừa thi xong hôm trước hôm sau đã bị kéo vào đây…”

Vân Hân cũng nói: “Tôi cũng tập trung vào kỳ thi đại học, không xem livestream trò chơi kinh dị.”

Nghe vậy, người đàn ông xách cặp công tác thở dài.

Thấm thoát thời gian đếm ngược đã kết thúc, một xác ướp quấn đầy băng trắng xuất hiện trước mặt bốn người bọn họ.

[Quỷ Băng Vải: Cấp E, chủ của cửa hàng bách hoá Lợi Quỷ, không rõ năng lực.]

Chỉ thấy nó dùng ánh mắt bắt bẻ đánh giá người chơi: “Ta là chủ của cửa hàng bách hoá. Bây giờ cửa hàng đang thiếu một nhân viên thu ngân, một nhân viên kiểm hàng, một nhân viên vệ sinh, một nhân viên quản lý kho, có ai chủ động đăng kí không?”

Vân Hân giơ tay: “Tôi giỏi tính toán, phù hợp làm thu ngân.”

Quỷ Băng Vải nở một nụ cười quỷ dị: “Được, vậy cô phụ trách làm thu ngân.”

Người đàn ông xách cặp công tác nói: “Sức lực của tôi lớn, làm việc cũng cẩn thận, phù hợp làm nhân viên quản lý kho.”

“Được.” Quỷ Băng Vải đồng ý.

Lúc này cô gái tóc công chúa mới phản ứng lại — ai nói trước thì được chọn trước. Vì vậy cô ta nhanh chóng mở lời trước chàng trai đội mũ đen: “Tôi làm kiểm hàng.”

Thế là công việc dọn vệ sinh đã thuộc về chàng trai đội mũ đen.

Chàng trai đội mũ đen: ???

Cậu ta tự hỏi, không còn lựa chọn nào khác hay sao?

Quỷ Băng Vải chỉ để lại một câu: “Cố gắng làm việc, làm không tốt sẽ bị trừ lương.”

Rồi đi vào trong nghỉ ngơi.

“Bây giờ chúng ta làm gì đây?” Cô gái tóc công chúa hơi lúng túng.