Pháo Hôi Liếm Cẩu Chuyên Nghiệp Hoá Thành Vạn Nhân Mê

Quyển 1 - Chương 3

Đám người trở lại phòng học, ai nấy đều trở về chỗ ngồi, chỉ trừ Cố Tuyền vẫn chưa hoàn hồn.

Cậy không tự tin mà lặng lẽ hỏi hệ thống: “Hệ thống, hệ thống? Ta vừa mới biểu hiện như thế nào? Có cứng ngắc lắm không?”

Hệ thống vội vàng an ủi nói: “Ký chủ đừng lo lắng, đây là lần đầu tiên ngài làm nên cũng rất tốt rồi.”

“Chỉ là……” Cố Tuyền ấp a ấp úng: “Ta cảm thấy ánh mắt vừa rồi của ta khá né tránh, tuy rằng nỗ lực muốn đóng theo nhân thiết phù hợp, nhưng khi ta diễn thì thần thái cứ cứng đờ, hơn nữa ta nói không nhiều, người ngoài nhìn cứ như cố tình vậy, còn có——”

Nói tới đây, cậu có chút ngượng ngùng mà nhỏ giọng: “Còn có—— khi tới gần vai chính, ta đặc biệt khẩn trương, bởi vì hắn thật sự là quá…… Quá xuất chúng…… Ta chưa từng gặp loại người nào như thế…… Cho nên lúc đeo găng tay giúp hắn, thì tay ta cứ run run, không biết hắn có phát hiện không……”

Hệ thống ngạc nhiên, nghe cậu nói xong trầm mặc trong chốc lát.

“Oa…… Ký chủ, cậu thật sự nghiêm túc…… À mà, tôi không có kinh nghiệm, nên nhiều chi tiết không rõ ràng lắm, nhưng, nhưng ta nghe hệ thống khác nhậm chức nói, kỳ thật sắm vai pháo hôi không cần nhiều kỹ thuật diễn. Là bởi làm pháo hôi thì người khác chẳng chú ý mấy, chỉ cần khiến mấu chốt của nhiệm vụ hoàn thành là được rồi.”

Vừa nãy ngón tay Cố Tuyền còn giấu dưới gầm bàn mà cào cào, nghe hệ thống xong nói, mày nhíu chặt mới lỏng xuống: “À —— thì ra là thế. Nếu vậy ta sẽ bảo đảm mỗi ngày đến đúng giờ phục vụ vai chính thụ chốc lát, sau đó lại đi tìm công chính làm phiền nữa là được đúng không?”

Hệ thống đáp: “Đúng vậy ký chủ, cho nên đừng áp lực, dù sao cũng là pháo hôi mà thôi, yêu cầu không quá cao đâu.”

Cố Tuyền như suy tư gì mà khẽ gật gật đầu, đúng lúc này, một nam sinh cao lớn bước vào phòng học, mà bây giờ chỉ có bên cạnh Cố Tuyền là thừa chỗ. Nam sinh thấy thế, đầu tiên là nhăn mày lại, ánh mắt vốn không độ ấm giờ càng lạnh hơn —— sau đó mới hướng tới Cố Tuyền.

Cố Tuyền vừa nhìn thấy nam sinh có nhan sắc nghịch thiên, khí chất lại lạnh đến chết người, trên mặt đều viết đầy chữ ‘không dễ chọc’, liếc qua là biết cao hơn cậu tận hai cái đầu, nhịn không được liền nuốt một ngụm nước miếng, lắp bắp kêu: “Hệ, hệ thống?”

“Người này…… Có phải ‘tên đó’ không…… Tên ta phải đi bắt nạt ……”

“Tên…… Vai chính…… Công……??”



Cố Tuyền trơ mắt mà nhìn đối phương đã đi tới, nỗ lực muốn bới lông tìm ra chút khí thế.

Thẳng đến người kia ngồi xuống, cậu mới miễn cưỡng tiến vào trạng thái.

Cậu hất cằm, vô lễ mà đạp một phát vào ghế bên cạnh, cười lạnh một tiếng: “Ha.”

Cố Tuyền vốn không ngừng cố gắng muốn tìm thử câu từ ghê tởm để chọc giận đối phương, nhưng khi đối diện với ánh mắt lạnh lẽo của vai chính, nháy mắt căng thẳng đã đạt đến đỉnh điểm —— đầu lưỡi của cậu đột nhiên không nghe theo chỉ dẫn mà quặn thắt, đành bất lực trừng mắt.

Cứ thế hai người mắt qua mày lại.

“Nhìn cái gì mà nhìn.” Cố Tuyền đứng hình một lát, mới lấy được dũng khí, hung tợn nói: “Thân phận của ngươi căn bản không xứng ngồi ở chỗ này.”

Lời này thật khó nghe ——

Trong giả thiết cốt truyện, những người tiến vào được trường quân đội đều là con em quý tộc có tên có họ, chủ yếu quan hệ giữa các đại gia tộc là họ hàng, có kết giao, nên phần lớn học sinh nhận thức lẫn nhau —— nếu có học sinh không quen biết, thì chính là con cháu không tiếng tăm gì hoặc là bình dân dựa thành tích mà thi đậu.

Mà thời điểm vai chính công chuyển tới không ai nhận thức hắn, hơn nữa thành tích học tập của hắn tốt đến dọa người, thế nên mọi người kết luận rằng hắn là bình dân.

Cố Tuyền dựa theo lời của kịch bản, vừa mới mở miệng đã cảm thấy có chút không thích hợp ——lời kịch thật sự vũ nhục trắng trợn. Cậu muốn đổi một cách nói khéo léo hơn là cường ngạnh như bây giờ.

Tuy chỉ để hoàn thành nhiệm vụ và là pháo hôi nhưng Cố Tuyền nghĩ rằng không cần phải chà đạp tôn nghiêm của người ta đến thế.

Hiện tại đã lỡ nói rồi thì thì không rút được—— một khi đã như vậy, thì có lẽ cậu nên buông tha đối phương chút, lần sau nên chú ý hơn.

Nghĩ đến đây, Cố Tuyền liền tiếp tục diễn——

“Nhanh cút sang chỗ khác.”

Dứt lời, cậu nghe thấy tiếng chuông cùng tiếng giày da lẹp xẹp của huấn luyện viên ngoài phòng học vang lên.

Cậu tò mò xem vai chính công sẽ phản ứng ra sao, chỉ thấy thanh niên trước mặt nhướng mày, lát sau vươn tay về phía cậu——

—— sau đó trực tiếp bóp lấy cổ cậu.

...

Cố Tuyền: ?!!