Lâm Sơ không nói gì, nhìn thấy xe đậu ở cửa, trong mắt nhanh chóng hiện lên một tia sợ hãi, cậu cố gắng cưỡng lại cảm giác muốn rời xa xe càng ngày càng xa. Lại tưởng tượng đến đoạn kí ức kinh khủng. Chiếc xe mất lái tông mạnh vào cậu, cơ thể yếu ớt bị hất văng ra xa, đầu óc cậu trống rỗng, lòng bàn tay siết chặt gần như cảm thấy đau đớn, sau đó cậu hít một hơi thật sâu, nhẹ nhàng mở cửa phía trước rồi ngồi xuống.Yên vị trong xe.
Ghế phó lái là vị trí nguy hiểm nhất ngoài tài xế. Ngồi ở ghế sau có ông Lâm, bà Lâm và Lâm nhiễm, không khí rất hòa hợp.
Ngón tay Lâm Sơ nắm chặt dây an toàn, gần như tập trung vào con đường phía trước, nhìn cẩn thận vào tài xế, cậu không để ý ở ghế sau nói gì.
Khi xe dừng lại, cha Lâm chỉnh lại quần áo, cất đi sự ân cần lúc ở trên xe, quay sang Lâm Sơ nghiêm nghị nói: “Con sẽ phụ trách tiếp đãi khách ở sảnh bên. Nếu có. Còn không có việc gì thì tới sảnh chính đi."
Nói xong, tựa hồ không nhìn thấy vẻ mặt nhẹ nhõm của Lâm Sơ mà xuống xe, liền xoay người đi vào. Lâm Sơ đứng dưới nắng cho đến khi cảm nhận được ánh nắng mới nhắm mắt đi vào khách sạn nơi tổ chức tiệc đính hôn.
Sự liên kết gia tộc giữa Lâm gia và Phương gia được coi là sự kiện lớn trong giới kinh doanh thành phố B.
Người ta đồn rằng lần này hai nhà sẽ hợp lực chung với nhau về mọi mảng kinh tế.
Khách sạn tổ chức tiệc cưới là khách sạn tốt nhất thành phố B, ai muốn ăn ở đây thường phải đặt chỗ trước, hôm nay nhà họ Lâm và nhà họ Phương làm lớn, trực tiếp đặt phòng toàn bộ khách sạn. Thực khách không chỉ có thể giao lưu, trò chuyện trong sảnh tiệc, khi mệt mỏi có thể xuống tầng dưới nghỉ ngơi, vui chơi.
Từ sảnh phụ đi đến sảnh chính phải băng qua một cái hành lang, bất quá chủ nhân của buổi tiệc đều ở trong sảnh chính nên người ở sảnh phụ lại càng ít hơn, đồ ăn và chiêu đãi tuy giống nhau nhưng vẫn có sự khác biệt giữa chủ nhân, đương nhiên là biểu tượng của địa vị, điều này mọi người đều hiểu.
Khi chủ nhân của bữa tiệc đi vắng, liền không tránh khỏi có người đàm luận hai gia tộc. Lâm Sơ giật mình khi nghe thấy tên mình. "Cậu có điều không biết , ứng cử viên đính hôn ban đầu của nhà họ Phương không phải là người hiện tại, mà là một người khác tên là Lâm Sơ." Những người phía sau đang nói nhỏ, giọng nói tuy trầm nhưng cũng đủ để những người xung quanh nghe rõ .
"Lâm Sơ là ai? Chưa từng nghe nói qua, hắn là họ hàng họ Lâm?" "Cái này cậu không biết phải không? Lâm sơ chính là thiếu gia chân chính của nhà họ Lâm, hiện tại người hôm nay kết hôn chỉ là cháu trai của Lâm Phương Hải ."
"Không phải cùng huyết thống? Vậy bọn họ nghĩ thế nào? Với gia thế hiện tại của Phương gia, gả cháu trai của họ cho Phương gia là được rồi phải không?"
"Có lẽ Lâm Sơ quá tầm thường, Phương gia không thích hắn. Cậu xem, mọi người đều biết, Lâm gia có một vị thiếu gia tên là Lâm Nhiễm. Ai biết Lâm Sơ là ai."
"Đúng vậy, một người thì đẹp đẽ xuất sắc, còn một người thì tầm thường đến mức tôi không coi được. Nếu tôi là Phương Thanh Trạch, tôi sẽ chọn cái người bây giờ."
Lâm Sơ im lặng nghe, đám người nhanh chóng nói xong sự việc, rồi chuyển chủ đề mới. Anh biết mình không đáng yêu, khi còn học mẫu giáo, thầy cô và bố mẹ đều thích những đứa trẻ khác, khi anh đi học, bố mẹ luôn so sánh anh với những đứa trẻ hàng xóm, khi lớn lên anh cũng không đáng yêu như Lâm Nhiễm.
Sẽ không có ai thích anh cả. Nhưng cậu cũng không quan tâm.
*
Tiếng ồn ào trong sảnh chính truyền đến sảnh phụ qua hành lang, vẻ mặt thoải mái của những người xung quanh cũng biến mất, thỉnh thoảng họ lại cúi đầu nhìn xuống điện thoại di động, như thể nhận được tin tức gì đó, họ lo lắng sắp xếp quần áo. rồi thỉnh thoảng nhìn về phía sảnh chính.
Trong đại sảnh, ông Lâm và cha của Phương Thanh Trạch đang đi cùng một chàng trai trẻ, ngay cả nhân vật chính của bữa tiệc đính hôn hôm nay cũng cẩn thận đi cùng. Ở đây không có người nào kinh ngạc, ngay cả Lâm gia cùng Phương gia cũng bởi vì thấp hèn mà cẩn thận, không khỏi trầm ngâm trong lòng. --
Tại sao người Diêm Thành lại đến đây? Đặc biệt đến đây để tham dự bữa tiệc đính hôn này? !
Nghĩ đến đây, mọi người đều có ý nghĩa sâu xa nhìn gia tộc Lâm, Phương
Họ là những vị khách quý đến từ Diêm Thành, Diêm Thành có sự phát triển tốt nhất trong toàn bộ đất nước Trung Quốc, những gia tộc giàu có ở Diêm Thành và những gia tộc giàu có ở thành phố B được so sánh như biển và ao, khác nhau ở chỗ chỉ cần để lại một ít trong tay là đủ cho cả gia tộc ăn no đời đời. Ông Lâm và ông Phương làm sao có thể không cảm nhận được vô số ánh mắt hâm mộ sau lưng, ngay cả hai người này cũng đang đánh trống trong lòng, ánh mắt Lâm Phương Hải nhìn cha Phương càng dễ gần hơn.
Kể từ khi hai vị khách quý này đến từ Diêm Thành, ông Lâm đã không ngừng cảm khái trong lòng, may mắn thay, nhà ông lại có hôn ước với nhà họ Phương, nếu tài sản ròng của nhà họ Phương lại tăng lên, có lẽ nhà họ Lâm sẽ có thể hưởng ké một chút.
Nhà họ Lâm không có quan hệ gì với những gia tộc giàu có ở Diêm Thành, nhưng nhà họ Phương gần đây lại đàm phán hợp tác với một gia tộc giàu có ở Diêm Thành.
Tuy mọi người đều biết nhà họ Phương có quan hệ với Diêm Thành, nhưng họ không ngờ rằng Diêm Thành lại đích thân đến tham dự tiệc đính hôn, điều này thực sự làm nhà họ Phương nở mày nở mặt.