—— “Hừ, chưa chắc là ai gây vướng bận cho ai đâu!”
—— “Nếu bị anh liên lụy thua trận thì tôi sẽ tung ra bí mật mới nhú của anh!”
Mọi người đang làm nóng cơ thể đột nhiên dừng lại, giống như là bị ấn nút tạm dừng.
Hả?
Có bí mật nữa à?
Mau nói đi!
Đừng có nhử mồi nữa!
Các fan phòng phát sóng trực tiếp không biết sóng ngầm tại hiện trường ghi hình show hẹn hò.
Bọn họ chỉ thấy được một bữa tiệc nam sắc khiến người ta thèm nhỏ nước bọt trên bãi biển trời xanh cát trắng.
Đám con nhà giàu có tính kỷ luật từ nhỏ, dù có bận rộn đến thế nào thì cũng sẽ giữ thói quen tập thể hình. Bọn họ vừa mặc đồ bơi xuất hiện trước màn ảnh là dẫn tới việc vô số fan máu mũi giàn giụa.
[Đây mới là nhóm nam hàng đầu nè! So với đám que gầy chít chít kia mạnh hơn nhiều!]
[Muốn cơ ngực có cơ ngực, muốn mông vểnh có mông vểnh, còn có rãnh bụng nữa, mlem mlem, đêm nay có tư liệu nằm mơ rồi.]
[Không ngờ Tống Nhất Xuyên cũng quyến rũ quá nha! Tôi cho rằng anh ta gầy thành da bọc xương, không ngờ dưới lớp quần áo là cơ bắp săn chắc, làn da trắng chói lóa, đặc biệt là đôi chân dài kia… Tôi đã tưởng tượng ra được hình ảnh đôi chân kia lắc lư trên vai rồi!]
[Lục Thần cũng khá tốt mà? Không hề thua kém các khách mời khác một chút nào, mặt mày như đóa hoa mới nở phất phơ trong gió, nếu bị làm khóc thì chắc chắn là diêm dúa đến cực điểm!]
[Vài vị bên trên, ban ngày ban mặt đừng có nói tục tĩu như vậy được hay không? Ai mà chịu nổi?]
Bởi vì tiểu thuyết máu chó là văn đam mỹ cho nên nhân vật nữ tính thường bị xem nhẹ.
Vì thế, hai vị nữ khách mời vóc dáng quyến rũ không hề nằm trong phạm vi chú ý của các fan.
Còn những tình tiết thường thấy trong ngôn tình cũng bị thay đổi thành Tu La tràng của nhân vật nam.
Ví dụ như giờ phút này, Lục Thần vẫn luôn coi trọng bảo dưỡng mọi mặt, không dám lơ là một chút nào, vốn tưởng rằng mình sẽ là tiêu điểm của toàn trường, nào ngờ Tống Nhất Xuyên vừa mới xuất hiện là đã thu hút tất cả sự chú ý.
Ngay cả Phó Chu Trì vốn dĩ có ấn tượng tốt về mình cũng có chút đui mù mà nhìn chằm chằm vào đôi chân dài kia.
Anh ta lập tức nổi giận, nghiến răng đi tới trước màn ảnh, tươi cười nói với Diêm Cẩn Dự: “Hi vọng hôm nay chúng ta sẽ hợp tác vui vẻ.”
“Ừ.”
Diêm Cẩn Dự ừ một tiếng, rõ ràng là đang mất tập trung, ánh mắt sâu thẳm xuyên qua lưới bóng chuyền dừng trên mặt đối thủ.
Thấy vậy, Lục Thần không phục mà ném bóng chuyền xuống mặt cát, giọng điệu vẫn hòa nhã như cũ: “Tôi từng ở trong đội bóng chuyền, cũng từng giúp trường học lấy giải quán quân, lát nữa có cần phải nhường không? Để tránh cho đối phương thua quá khó coi.”
Diêm Cẩn Dự quay đầu lại, trong mắt hiện lên vẻ hài hước: “Cậu tin vào thực lực của mình như vậy à? Kể cả khi đối thủ là Phó Chu Trì?”
Mặt mày Lục Thần cứng lại: “…”
Anh có ý gì vậy?
Anh biết mục tiêu của anh ta ư?
Không thể nào! Mình chưa từng nói với ai về kế hoạch theo đuổi Phó Chu Trì cả!
Thấy Lục Thần bị vạch trần tâm tư, mặt mày trở nên hoảng loạn, Diêm Cẩn Dự cong khóe môi, âm thầm gật đầu.
Quả nhiên là giống hệt như trong mộng!
Rất nhanh sau đó, hai vị nam chính trời chọn sẽ va chạm tung tóe rồi đảo loạn thế giới đến long trời lở đất…
Đúng vậy! Diêm Cẩn Dự thức tỉnh trước khi về nước!
Anh mơ thấy mình là bia đỡ đạn số một trong một quyển sách. Tuy anh là con riêng, nhưng anh có chỉ số thông minh siêu cao, tính tình quyết đoán, tâm tư sâu nặng, có thể đánh bại mọi người trong thương giới.