“Anh...”
Cô gái vừa mới nói ra một chữ, bên tai cô liền đột ngột vang lên một thanh âm quỷ dị.
[Đây chính là em gái của tôi? Trông lanh lợi thế này mà lại là não yêu đương?]
[Đường đường là thiên kim hào môn vậy mà lại thích làm liếʍ cẩu, thích con trai của bảo mẫu nhà mình?]
[Tôi nếu mà là ba mẹ của em ấy, tôi sẽ trực tiếp tặng con mình hai cái tát.]
Tống Hiểu Nam sửng sốt, mé, sao người này biết cô là não yêu đương?
Xí, anh mới là não yêu đương ấy!
Không riêng thiên kim Tống gia hoài nghi nhân sinh, nhóm khách quý trong phòng cũng đầy vẻ kinh ngạc.
Tiếng này từ đâu ra thế?
Từ từ, thiên kim Tống gia thích con trai của bảo mẫu?!
Còn làm liếʍ cẩu?
Đây còn không phải là tự hạ mặt mũi của mình sao?!
Tuy nghe đồn Tống tổng đối với con trai của bảo mẫu tốt như con ruột, nhưng cũng không đến mức muốn gả con gái ruột của mình cho chứ?!
Mọi người không hẹn mà cùng nhìn về phía Tống Hiểu Nam.
Vợ chồng Tống thị từ trên lầu chạy xuống dưới nhanh chóng bước ra hòa giải.
Tần Thục Viện kéo lấy cánh tay con gái, “Không được nói như thế với anh trai của con.”
Tống Đức Nghĩa cười xấu hổ giải thích, “Tiểu Xuyên, em gái con vừa mới về nước, ba vẫn chưa kịp nói tình huống của con cho con bé biết, con đừng tức giận.”
Người đàn ông vẫn luôn im lặng cong khóe môi, “Không sao, con hiểu mà, dù sao thì một người anh đột nhiên tự dưng nhảy ra như con cũng không thể so với người sớm chiều ở chung.”
Sớm chiều ở chung chỉ là ai thì không cần nói cũng biết.
Ánh mắt của nhóm khách quý đang hóng hớt trở nên ý vị thâm trường.
Tống Hiểu Nam tất nhiên cảm nhận được, mặt cô đỏ lên định mắng hai câu, lại không thể nào phát ra tiếng được, chỉ đành tức đến hộc máu giậm chân, cuối cùng thì bị mẹ lôi đi.
Phòng khách tạm thời không còn rối loạn, nhóm khách quý ăn được quả dưa thì biểu tình càng thêm cổ quái, nhưng đang tiêu hóa thứ gì đó.
Tống Nhất Xuyên coi như không có việc gì đứng ngây người tại chỗ.
Nói ngây người thật ra cũng không đúng lắm.
Bởi vì lúc này cậu đang chuyên chú mà nghiên cứu tập hóng chuyện kia.
Không sai, Tống Nhất Xuyên xuyên sách.
Cậu vốn là một nghệ sĩ yêu nghề kính nghiệp trong giới giải trí, người ta thường gọi là phóng viên giải trí.
Nhưng cũng thường xuyên bị ngộ nhận là paparazzi.
Bởi vì sự áp bức đến từ tư bản, cậu liên tục thức đêm, nằm vùng quay lén, sau đó trực tiếp đột tử chết ở đầu đường.
Sau khi tỉnh lại, cậu phát hiện mình xuyên vào một quyển sách đam mỹ tên , cũng vinh quang mà xuyên vào nhân vật nam phụ ác độc.
Trong nguyên tác, cậu là kiểu ngược tra, bị vả mặt, bị người ta chán ghét...