Cô rõ ràng đã làm đúng theo bí kíp đó rồi sao Vương Nhược Quân không những chẳng tăng thêm chút thân thiết nào với cô, mà còn có vẻ ngứa đòn thích gây sự nữa, chẳng nhẽ cách này không hiệu quả.
- Ăn thôi mọi người. – Hồ Nhất Thiên bất chợt nên tiếng khiến cô giật mình, Hồ Nhất Thiên ngay từ đầu đã có vẻ lãnh đạm, không dễ tiếp cận như Vương Nhược Quân, trong vòng 20 ngày làm sao mà tán đổ tên mặt lạnh đó đây? Đúng là bắt cô mò trăng đáy nước mà.(trăng trong nước là ảnh phản chiếu, không thể mò được, ý là không thể hoàn thành nhiệm vụ được).
Khi Lâm Nguyệt Hi nhìn Hồ Nhất Thiên trong l*иg ngực bỗng dâng lên một cảm giác khó tả, đây không phải là cảm giác của cô, có lẽ là cảm giác của nguyên chủ Diệp Chiêu Nghi, chẳng lẽ Diệp Chiêu Nghi và Hồ Nhất Thiên đã quen biết nhau từ trước, chẳng lẽ nguyên chủ Diệp Chiêu Nghi thích Hồ Nhất Thiên, nếu không sao cô lại có cảm giác kì lạ như vậy mỗi khi nhìn cậu ta. Nhưng theo như trong tiểu thuyết gốc Lâm Nguyệt Hi đã đọc thì ngoài tứ tỉ là Dĩ Tình ra, người thứ hai cậu ta để vào mắt chính là tam tỉ Tân Hòa Lâm, còn với Diệp Chiêu Nghi, bề ngoài trước máy quay cậu ta tỏ ra hoà đồng với nguyên chủ nhưng thực chất lại rất lạnh nhạt, chỉ duy nhất Vương Đào là từ đầu đến cuối luôn đối tốt với nguyên chủ mà thôi.
Sau khi mọi người ăn uống no nê tất cả cùng quay về căn nhà mà tổ chương trình đã thuê sẵn, Vương Nhược Quân không quên mua cho Dĩ Tình một phần, ngay từ khi hành trình bắt đầu hai người bọn họ đã ngấm ngầm để ý nhau từng chút một rồi.
Cái hệ thống nát kia vừa dứt lời, một đạo thiên lôi đã nổ ầm trong đầu Lâm Nguyệt Hi khiến cô choáng váng lảo đảo muốn ngã, bỗng nhiên từ phía sau một cánh tay rắn chắc vươn ra đỡ lấy thân thể mảnh mai của Lâm Nguyệt Hi. - Không cần diễn trước mặt tôi. - Hồ Nhất Thiên ghé sát tai cô thì thầm. Đang choáng váng, cô không muốn chấp nhất với cậu ta. Cô thì thầm: - Bảo Bảo à, chị không rảnh.
Bỗng nhiên ở phía sau có giọng nam trầm dịu dàng vang lên khiến cô giật mình:
- Chiêu Chiêu, chị không sao chứ?
- Tiểu Đào Đào, tôi không sao, tôi chỉ hơi buồn ngủ thôi. – Lâm Nguyệt Hi khẽ đưa tay xoa xoa thái dương, cái hệ thống chết dẫm thật ác với cô. Lâm Nguyệt Hi lảo đảo bước vào nhà, căn nhà chỉ có hai phòng tắm lên mọi người phải thay phiên nhau tắm gội, đại tỉ Hứa Cầm có vẻ khá phiền lòng về vấn đề này.