"Lê Đàn vì anh tạo ra quái vật dẫn đến sụp đổ thế giới, cấp trên quyết định đưa anh vào thế giới trừng phạt, sau khi hoàn thành nhiệm vụ có thể rời đi."
Đôi mắt của Lê Đàn mở ra vì giọng nói vang lên trong đầu, những trói buộc trên tay chân đều được dỡ bỏ, anh đứng dậy và bước ra khỏi nơi giam giữ, mọi thứ trước mắt đều là bóng tối.
Sau khi anh làm cho thế giới kiểm tra trở nên hỗn loạn, anh đã bị giam giữ trong không gian tối tăm này. Khi anh nghĩ rằng tâm hồn của mình đã bị nuốt chửng bởi bóng tối vô tận, giọng nói của hệ thống như là bản nhạc êm dịu nhất đã đánh thức anh.
Đôi môi ẩn trong bóng tối của Lê Đàn công lên. Rõ ràng, ngay cả khi anh thực hiện những việc điên rồ như vậy, anh vẫn không bị tiêu diệt, miễn là anh đủ xuất sắc và có giá trị sử dụng là được.
Anh nhớ lại đôi mắt vàng sắc bén đó, liền mở miệng hỏi: "Bạch Tội đâu?"
Dòng âm thanh hướng dẫn truyền lệnh không trả lời Lê Đàn. Đột ngột, cả người anh bay lên không trung, toàn bộ cơ thể rơi xuống, trước khi mất ý thức, trong tâm trí anh vang lên âm thanh khác, như hương liệu bạc hà mát lành, mang theo chút mát mẻ.
"Kết nối linh hồn thành công - Số hiệu 013 sẵn sàng phục vụ ngài."
Cảm giác như được nhìn thấy ánh sáng mặt trời... chẳng có gì đặc biệt.
Lê Đàn hồi phục ý thức, mở mắt và phát hiện mình đang đứng trên con đường đông đúc, ánh nắng mặt trời chiếu vào chiếc áo y tế, làm cho anh càng thêm bất mắt hơn.
Lê Đàn đi đến bảng đợi xe buýt và ngồi xuống, anh giống như những người đang đợi xe buýt, anh lặng lẽ quan sát mọi thứ xung quanh.
Đây là lần đầu tiên anh đến thế giới trừng phạt. Theo anh biết, thế giới trừng phạt là một thế giới đã sụp đổ và trở nên không trọn vẹn do nhân vật chính chết hoặc vận mệnh suy giảm.
Ít nhất là cho đến nay, nó không khác biệt so với những thế giới anh đã thực hiện nhiệm vụ trước đây.
Lê Đàn nhanh chóng nhận được những kí ức mới, thân phận dược hệ thống sắp xếp cho anh là một bác sĩ chuyên khoa tim mạch. Anh nhớ lại giọng nói trong tâm trí trước khi mất ý thức, anh cố gắng liên lạc với nó trong đầu: "Hệ thống?"
"Xin chào ký chủ, số hiệu 013 sẵn lòng phục vụ ngài." Không phải là giọng máy hệ thống lạnh lùng, mà là giọng nam có chút lạnh lẽo.
Lê Đàn hỏi: "013, tôi nên làm gì?"
013 trả lời: "Nhiệm vụ chính: Giảm chỉ số linh hồn của Thẩm Cảnh xuống 30."
Ngay khi nghe tên của Thẩm Cảnh, ký ức ngay lập tức xuất hiện trong tâm trí Lê Đàn. Anh quay đầu nhìn vào bảng hiệu lớn ở phía sau, đằng sau là bức tranh lớn của một ngôi sao nổi tiếng. Tuy nhiên, anh quan tâm hơn đến chỉ số linh hồn là cái gì.
"Bây giờ, hệ thống đang cài đặt máy đo linh hồn cho ký chủ."
Chẳng bao lâu, thế giới bình thường trong mắt Lê Đàn đã thay đổi, những con số màu đỏ xuất hiện trên đầu mọi người, những con số này sẽ thay đổi bất cứ lúc nào, anh quét qua và phát hiện ra hầu hết mọi người đều khoảng 25-40.
Lúc này, xe buýt đã dừng ở trước trạm, những người đang đợi xe buýt nóng lòng bước lên xe, đột nhiên cửa xe chen đầy người. Lê Đàn nheo mắt lại, trong đám người đang chen lấn để lên xe, anh phát hiện ra một người đàn ông có chỉ số linh hồn cao hơn so với người bình thường.
Người đàn ông này có số chỉ số linh hồn là 55, đội mũ che mặt nên khó nhìn rõ khuôn mặt. Anh ta đứng giữa đám đông nhưng không bước vào trong, cuối cùng anh ta quay ra khỏi xe và nhanh chóng rời đi.
Lê Đàn không có ý định đuổi theo người đàn ông đó, mà cũng lên xe buýt. Anh nắm lấy chiếc vòng trên xe, không mất nhiều thời gian, anh nghe thấy một phụ nữ trung niên la hét.
"Ví của tôi mất rồi!"
Đúng như anh dự đoán... Lê Đàn liếc nhìn người phụ nữ trung niên đó, con số trên đầu của bà ta tăng thêm 2 điểm. Người có chỉ số 55 là kẻ trộm, nếu cảm xúc tức giận hoặc ý nghĩ xấu xa, càng có nhiều cảm xúc giận dữ hoặc ý nghĩ xấu xa thì con người sẽ càng có nhiều hành vi cực đoan, chẳng hạn như trở thành tội phạm.
Lê Đàn có thể nhìn thấy rất nhiều bảng quảng cáo qua cửa sổ, tất cả đều hiển thị khuôn mặt tươi cười của Thẩm Cảnh, cậu mỉm cười như thể đang chào hỏi.
Thiên thần, Lê Đàn không ngần ngại sử dụng từ này để mô tả Thẩm Cảnh, dù sao anh cũng không thể chờ đợi thêm được nữa.
Anh nóng lòng muốn xem một người có khuôn mặt thiên thần như vậy có linh hồn ma quỷ như thế nào.
013 im lặng tâm trí Lê Đàn, sau khi được yêu cầu bởi quản lý để phục vụ Lê Đàn một cách riêng lẻ, cậu đã chuyển giao tất cả các máy chủ dưới quyền của mình cho các hệ thống khác, bây giờ cậu chỉ cần chịu trách nhiệm đối với Lê Đàn.
Ngoại trừ lúc đầu anh hỏi một số câu hỏi, Lê Đàn không liên lạc với cậu nữa, có thể nói rằng anh là một ký chủ rất dễ chịu.
Có lẽ cái gọi là "kẻ phá hủy cốt truyện" chỉ là một lời phóng đại.
Tuy nhiên, 013 vẫn cần thông báo một số quy tắc của thế giới trừng phạt này cho Lê Đàn: "Ký chủ, vì ngài vào thế giới này bằng cơ thể thức, nên một khi chết ở thế giới này, linh hồn của ngài cũng sẽ chết."
Lê Đàn nhìn 013 với ánh mắt trầm lặng, chết hả... Gương mặt của anh không thay đổi: "Ồ? Nhưng tôi không có bất kỳ biện pháp tự vệ nào."
"Ngài có bộ não có thể hủy diệt thế giới." 013 bình tĩnh ngữ điệu vang lên, khiến người ta khó có thể cho rằng cậu đang mỉa mai.
Lê Đàn đẩy kính lên, chặn hết mọi cảm xúc trong mắt, ngoại trừ đôi môi hơi cong lên: “Cậu thú vị hơn Bạch Tội nhiều.”