Chiêu Chiêu Cũng Có Quang

Chương 3

Vì vậy, ta đã nhắm vào cung điện cách Dưỡng tâm điện xa nhất, Phù Tô cung.

Ta lập tức xin chiếu chỉ từ hoàng thượng, nói hải đường trong Phù Tô điện là đẹp nhất, hy vọng hắn có thể cho phép ta chuyển đến Phù Tô điện, ngày ngày thưởng hoa.

Theo lý mà nói, cha ta cũng có thể được coi là ngoại thích, ta đây thân là nữ nhi của người hẳn Tôn Diễm cũng phải vô cùng kiêng dè ta, nói về việc để ta nhập cung, có lẽ cũng chỉ là kế sách tạm thời, Ta cảm thấy nếu như Tôn Diễm nhìn thấy lời cầu xin của ta, chắc hẳn sẽ không nói hai lời lập tức đồng ý. Dù sao để ta ra xa xa một chút, hắn cũng là mắt không thấy tâm không phiền.

Đang lúc ta đang dương dương tự đắc, Lý công công lại đến rồi. Lý công công nói với ta, Tôn Diễm đã từ chối thỉnh cầu của ta, còn sai toàn bộ cung nhân của Yên Hú cung đi trồng cây cho ta.

Ừm, cây hải đường.

Ta cực kỳ kinh ngạc.

Lẽ nào hắn không sợ bị giám quan buộc tội lãng phí nhân lực, vật lực, tài lực, phung phí tiền bạc của dân chúng sao?

Ngay khi ta vừa nói ta chỉ thích ngắm hải đường ở Phù Tô cung, Lý công công lại càng cười tươi hơn, so với dáng vẻ công tư phân minh lúc trước khi tuyên đọc phong hào không giống chút nào:

"Bệ hạ sớm đã nghĩ đến việc người thích hải đường của Phù Tô cung, không phải loại hải đường thường thấy, vì vậy đã đặc biệt căn dặn nô tài cho người cho người đem hải đường trong Phù Tô cung rời đến Yên Hú cung rồi."

Được, đây là đến tiền mua cây cũng tiết kiệm được luôn rồi.

Lý công công còn nói Tôn Diễm định sẽ phá bỏ vợi mấy cung điện vô dụng đi, tiết kiệm thêm một ít chi phí.

Trong đó còn có cả Phù Tô cung mà ta tâm tâm niệm niệm...

Trước khi Lý công công về phục mệnh, hắn còn thay ta giám sát đám cung nữ thái giám trong Yên Hú cung một lúc, nói Yên Hú cung được hoàng thượng vô cùng coi trọng, dặn dò bọn họ phải chăm sóc ta thật tốt.

Trước khi rời đi còn để lại cho ta một ánh mắt ý vị thâm trường để ta tự mình ngẫm nghĩ.



Sau đó, ta lại đưa ra thêm nhiều lý do nói bản thân thật sự muốn chuyển đến sống ở Phù Tô cung, nhưng Tôn Diễm lúc nào có lý do để gạt bỏ thỉnh cầu của ta.

Ta thậm chí đến cái cớ “phong thủy Phù Tô cung rất tốt” làm lý do, ai mà ngờ được Tôn Diễm lại phái người đến chuyển lại cho ta một câu xanh rờn, đại ý chính là: Dù có tốt thế nào cũng làm sao qua được tẩm cung của hắn?

Thế là cuối cùng hắn vẫn quyết định phá Phù Tô điện đi mất.

Ta phát hiện dường như kế sách sống ở một nơi xa xa một chút để được thất sủng hình như không thể dùng được, kế hoạch bước đầu thất bại.

Thế là ta quyết định triển khai kế hoạch thứ hai - vô cớ gây sự.

Sau khi suy nghĩ cân nhắc mất cả buổi chiều, ta quyết định hóa thân thành một kẻ đáng ghét, hắn ghét kiểu gì ta liền diễn kiểu đó, cho đến ngày bản thân thất sủng...hehehehe...

Đó chính là lúc ta xuất cung xông pha giang hồ!

Sau khi lên tính toán cẩn thận, đêm hôm đó đã có một cảnh tượng thế này. Tiểu cung nữ Yên Hú cung Thu Lạc rón rén nói với ta, hôm nay hoàng đế sẽ không đến Yên Hú cung dùng bữa tối, an ủi ta đừng thương tâm.

Đúng rồi, hôm nay sau khi Tôn Diễm sai người chuyển cây, trong cung đều đang truyền tai nhau việc ta đắc sủng thế nào, còn chưa thị tẩm đã có được thánh tâm.

Nhưng mà nói đi nói lại, Tôn Diễm không đến Yên Hú cung đương nhiên vẫn là tốt nhất!

Tốt nhất là cứ coi ta như vật bày biện đi, như vậy chẳng phải ta sẽ càng nhanh được thất sủng hơn sao? !