Bị vợ nói vậy, Tống Thanh Phong lại không mất hứng chút nào, ngoan ngoãn nghe lời ăn cơm.
Một đĩa lòng heo xào và một đĩa rau xào mỡ bị hai vợ chồng ăn sạch, cả hai đều ăn rất no.
Ăn no uống đủ, Tống Thanh Phong nằm trên giường đất, lòng vốn như tro tàn trở nên vững vàng hơn, tựa như giữa giông bão, tìm được bến đỗ.
Trong lúc Kiều Niệm Dao rửa chén đũa, nồi bếp, Mã Quế Liên tới: "Chú em Thanh Phong sao rồi?"
"Rất tốt." Ăn được, uống được, cũng gần như nghĩ thông rồi.
"Vậy thì tốt." Mã Quế Liên nhìn dê con trong chuồng: "Con dê này nuôi cho tốt, sang năm cũng xem như một thu nhập không nhỏ."
Mặc dù không thể nào bằng lực lượng lao động khỏe mạnh, nhưng cũng là bù vào, có vẫn hơn không.
Kiều Niệm Dao gật đầu, thấp giọng nói: "Chạng vạng tối em phải đi lạy Đại Tiên, cầu chút chuyện, chị dâu có muốn đi cùng không?"
Mã Quế Liên vừa nghe liền biết cô muốn đi cầu chuyện gì, ngập ngừng nói: "Chuyện của chú em Thanh Phong, sợ là không cầu được."
Hiện nay đang có phong trào tiêu diệt Tứ Cựu, có tờ báo chuyên đăng bài, quét sạch hết thảy ngưu quỷ xà thần.
Cho nên đừng nói lạy Đại Tiên, lạy tổ tông cũng không được, đều thuộc về mê tín phong kiến, phải phá bỏ.
Chỉ là trên có chính sách, dưới có đối sách, bên trên cấm không sai, nhưng không phải mọi người vẫn lén đốt giấy thắp hương cho người thân sao? Vì đều là chuyện tồn tại phổ biến, cho nên giống như đại đội trưởng Tống và lão bí thư, tất cả đều nhắm một mắt mở một mắt, ngoài miệng là cấm, nhưng len lén đi, sẽ không ai cản.
Chuyện lạy Đại Tiên này, Kiều Niệm Dao vốn sẽ không làm.
Trước đây, cô nằm mơ thấy Tống Thanh Phong hy sinh ở bên ngoài, có chút lo lắng liệu mình có phải thủ tiết không.
Hôm sau đi làm có chút tâm thần không yên, Mã Quế Liên vừa nghe, liền kéo cô lại nhỏ giọng nói: "Có muốn đi lạy chút không? Để Đại Tiên phù hộ?"
Đúng vậy, lạy Đại Tiên chính là Mã Quế Liên dạy cô.
Kiều Niệm Dao hoàn toàn không tin chuyện này, nhưng lúc đó thật sự lo sợ Tống Thanh Phong xảy ra chuyện, cho nên không nói gì.
Sau đó, Kiều Niệm Dao mới biết, lạy Đại Tiên, cầu Đại Tiên phù hộ có giá thị trường là hai quả trứng gà...
Cũng là sau khi thấy Hoàng Đại Tiên kia, cô dùng dị năng dò xét qua, Hoàng Đại Tiên kia tinh thì tinh, nhưng chưa khai khiếu.
Có điều không tin thì không tin, không hề trở ngại Kiều Niệm Dao lấy ra làm bia đỡ đạn.
Vì này đặc biệt gϊếŧ một con gà.
Hơi thở ngọt ngào mang theo mùi rượu của vợ phả lên mặt, làm cơ thể Tống Thanh Phong cũng cứng đờ.
Anh trầm giọng đáp lại một tiếng.
Sau đó, cảm nhận thấy trên môi mình bị một đôi môi vô cùng mềm mại dán vào.
Kiều Niệm Dao hai đời liền chưa từng chạm vào đàn ông, đời này vất vả lắm mới gặp được một người hợp tâm ý, đương nhiên sẽ không khách khí với anh.
Đương nhiên, cô còn chưa đói khát đến nỗi xuống tay với anh vào lúc này, chỉ nếm thử ngon ngọt trước mà thôi.