Vừa rồi hai người quan sát Úc Nguyên hồi lâu, họ là họ hàng xa, không được mời đến tiệc cưới hôm trước, đây là lần đầu hai người nhìn thấy người vợ mới cưới của Cố Thiệu Thừa.
Điều đầu tiên họ muốn làm đương nhiên là xem ông cụ Cố cho tên điên kia lấy người thế nào, nhìn Úc Nguyên mảnh khảnh yếu ớt, họ thở phào trước.
Quần áo rẻ tiền, diện mạo bình thường, thái độ rụt rè… Thật sự không thấy cậu có gì đặc biệt, chắc chắn đây không phải người ông cụ sắp xếp để giúp đỡ Cố Thiệu Thừa, mà đúng như lời đồn, ông cụ đã hồ đồ đến mức tin kết hôn có thể trị bệnh điên, ánh mắt hai người nhìn Úc Nguyên lộ vẻ khinh thường.
Hai người tỏ vẻ cung kính đứng trước mặt Úc Nguyên đợi một lát, đợi mãi cũng không thấy Úc Nguyên định chủ động mở miệng, phu nhân tuổi còn khá trẻ mới cười ha hả cất lời: “Quên mất, lần đầu gặp mặt, có lẽ Thiệu Thừa chưa kịp giới thiệu với cậu, chị là chị dâu.”
Úc Nguyên kéo tóc mái xuống, hơn nửa gương mặt cậu bị kính đen che khuất, cậu miễn cưỡng mở miệng, giọng điệu đầy nghi ngờ: “Không phải... Cố Thiệu Thừa là con trai duy nhất sao?”
Phu nhân trẻ nghe xong, cô ta không nhịn được mà bật cười, nói tiếp: “Chồng chị là con trai lớn của chú họ của ông nội Thiệu Thừa.”
Tuy Úc Nguyên khá thông minh, cậu vẫn bị mấy chữ chú họ của ông nội làm hoang mang, ánh mắt cậu thoáng bối rối, khẽ chớp mắt: “À… họ hàng xa thật đấy.”
Người đàn ông vẫn luôn đứng cạnh người phụ nữ tỏ vẻ không vui, anh ta bước lên, hất cằm rồi mở miệng: “Bảo cậu chào hỏi, cậu lại nhiều lời thế làm gì, không ai trong nhà họ Vương dạy cậu sao?”
Hơi thở của người đàn ông hơi nghẹn lại, anh ta vừa định lại gần thêm, muốn chê Úc Nguyên chỉ là kẻ thấp hèn, quê mùa vừa được nhà họ Vương nhận về, chợt thấy Úc Nguyên lại lùi thêm một bước, cậu cắn môi rồi lo lắng mở miệng: “Anh.”
Người phụ nữ bên cạnh tái mặt, người đàn ông lập tức giải thích: “Đừng gọi lung tung, tôi nhỏ hơn Cố Thiệu Thừa, đây là chị dâu của tôi.”
Úc Nguyên đẩy kính, ánh mắt đảo qua đảo lại giữa hai người, ánh nhìn sâu xa, khẽ gật gật đầu: “À… Chị dâu và em trai…” Thật khó để không nghi ngờ rằng cậu đang nghĩ đến thể loại tiểu thuyết em chồng chị dâu không chính thống nào đó.
Thấy sắc mặt hai người càng khó coi hơn, Úc Nguyên không hiểu: “Không phải hai người muốn tôi chào sao?”
Sắc mặt người đàn ông cao gầy cực kỳ tệ, bình thường anh ta cũng là đại gia số một, số hai trong giới, nếu không phải bị mẹ ép đi cùng chị dâu bằng được, nhất định phải đến trông trước cửa phòng bệnh để tỏ lòng hiếu thảo, còn lâu anh ta mới quan tâm!
Hơn nữa dù bây giờ Cố Thiệu Thừa tàn phế, nhưng vì tuổi tác hai người xấp xỉ nhau, từ nhỏ, anh ta bị đối phương chèn ép không ít lần, dù rõ ràng bây giờ Cố Thiệu Thừa mang tiếng là một kẻ điên, nhưng quyền lực và địa vị trong tay anh vẫn khiến họ đỏ mắt ghen tị.
Vì thế, nhìn chàng trai được đổi đời nhờ cuộc hôn nhân hết sức tùy hứng này, anh ta tự nhiên muốn chế giễu vài câu, không chọc được Cố Thiệu Thừa đã đành, chẳng lẽ ngay cả món đồ chơi tầm thường thế này anh ta cũng không chọc nổi?
Rốt cuộc lại bị người kia tỏ ra ghét bỏ, máu nóng xộc lên não, người đàn ông cười lạnh một tiếng: “Nghe nói khi được nhà họ Vương nhận về, cậu đã bỏ học để đi làm? Còn chưa tốt nghiệp cấp ba...”