Thế Thân Không Dễ Làm

Chương 9: Kỳ Tự Là Cố Viễn

Mua một phần ăn tối quay về ký túc xá, Minh Dao vừa ăn vừa cầm điện thoại xem tin tức như thường lệ, tuỳ tiện lướt một vài Hot Search, bỗng nhiên nhìn thấy một cái tên quen mắt với tiêu đề —

# Kim Đường trình diễn hoà nhạc tại nhà hát Paris #

Kim Đường?

Minh Dao cảm thấy hình như cô đã nghe cái tên này ở đâu đó.

Đột nhiên, cô nhớ ra lúc ở quầy lễ tân khách sạn vào chiều nay, Phong tổng kia nhận nhầm cô với một người tên Kim Đường.

Minh Dao tò mò nhấp vào, một khắc ngẩn ngơ khi nhìn thấy bức ảnh.

Thật sự rất giống mình đó……Đặc biệt là cái mũi, cái miệng nè.

Minh Dao nổi da gà, cô chưa bao giờ thấy một người nào giống mình đến thế. Cô đặt đũa xuống và cẩn thận đọc tin tức về cô gái này.

Theo bài viết, Kim Đường là một nghệ sĩ piano người Trung Quốc sống ở Pháp, năm nay mới 24 tuổi, cô ấy đã tổ chức buổi hòa nhạc riêng tại Nhà hát Paris và đạt được thành công rực rỡ.

Những người trong giới nghệ thuật đa phần Minh Dao đều biết, nhưng người nghệ sĩ tên Kim Đường này vẫn là lần đầu tiên cô nghe đến.

Vì tò mò, Minh Dao đã trực tiếp tìm kiếm tên Kim Đường. Vài trang đầu tiên hầu như đều là giới thiệu nghề nghiệp của cô ấy, nội dung đều giống giống nhau, ngay khi Minh Dao đóng giao diện lại, một bình luận không mấy hay ho trên Weibo hot search đã khiến cô chú ý.

[Tôi nghe nói rằng Kim Đường cùng chủ tịch của Châu Dật có quá khứ không thể nói, có phải là sự thật không nhỉ?]

Minh Dao sững sờ vài giây, sau đó mới hiểu ra, đột nhiên phỏng đoán được một lý do có thể giải thích cho mọi hành vi bất thường của Kỳ Tự.

Không đời nào?

Không đời nào?

Ngay lập tức Minh Dao gửi ảnh của Kim Đường cho nhóm bạn thân của cô.

[Mình với người này có giống nhau không?]

Giản Ninh: [Ăn vạ, cậu đẹp hơn cô ta nhiều được không?]

Quản Tinh Địch: [Đúng là có điểm giống, nhưng mà điểm xinh đẹp của cậu được +1]

Quả nhiên, ngay cả mấy cô bạn thân cũng nói giống

Minh Dao không thể tin được phán đoán của mình.

Cẩn thận rà soát lại hành vi ngày hôm qua, cô hít hà một hơi.

Không phải Kỳ Tự tặng cho mình đôi hoa tai chính xác là những gì Cố Viễn đã làm khi lần đầu tiên nhìn thấy Lâm Vân Vân trong kịch bản phim sao?

Đây có phải là hành động của một tên tra nam hay không?

Thảo nào lần đầu gặp mặt mà anh ta đã sẵn sàng cho mình đi chung thang máy chuyên dụng, càng không lạ gì khi anh ta lại muốn tặng mình đôi hoa tai, khó trách ánh mắt bí ẩn lúc bạn bè anh ta nhìn mình.

Khó trách khó trách!

Cảm giác như đang nhìn thấy nhân vật sống Cố Viễn, Minh Dao có chút kích động, như thể cô đang xuyên vào một cuốn sách vậy. Nhưng cô cũng biết trước mắt đều chỉ do mình phỏng đoán, sự thật thế nào còn phải đi xác minh.

Nhưng cô còn cơ hội đi xác minh sao?

Đang suy đoán lung tung thì điện thoại reo lên.

Đó là một dãy số xa lạ.

Vì lý do nào đó, một bản năng mạnh mẽ mách bảo Minh Dao rằng người gọi là Kỳ Tự.

Dựa vào khả năng của anh, việc tìm kiếm thông tin cô hẳn là dễ như trở bàn tay.

Cố Viễn trong kịch bản cũng rất điên rồ và ngầu đó.

Nhịp tim đột nhiên tăng nhanh, cảm giác nhập vai đã đến rồi.

Minh Dao vừa kích động vừa hoảng loạn, ổn định tâm trạng, bắt máy.

Quả nhiên —

Giọng nói quen thuộc từ điện thoại truyền tới:

“Chào em, Minh tiểu thư”.

Nếu là trước kia, Minh Dao sẽ xem anh ta như một tên lì lợm la liếʍ biếи ŧɦái, lập tức cúp máy sau đó kéo anh vào danh sách đen.

Nhưng hiện tại, cô rất có hứng thú với Kỳ Tự.

Ngoài đời thật sự tồn tại một người đàn ông như Cố Viễn sao?

Nếu vậy, bây giờ anh ta gọi hẳn là để xin lỗi vì sự đường đột của mình lúc chiều, cũng chân thành mời cô ăn cơm, tạo cơ hội gặp mặt của Minh Dao một lần nữa.

Kịch bản viết như vậy mà.

Minh Dao giống như là biết trước tình tiết, giả bộ bình tĩnh dựa vào tường nghịch móng tay:

“Kỳ tổng, tìm tôi có việc sao?”

“Minh tiểu thư, tôi đang ở dưới ký túc xá của em.”

Người đang nghịch móng tay Minh Dao lảo đảo một cái, thiếu chút nữa là đứng không vững.

“Dưới….dưới lầu?”

Cô nhanh chóng chạy đến cửa sổ nhìn xuống, quả nhiên nhìn thấy một chiếc Bentley màu đen đang đậu ở bên đường khiến nhiều người đứng xem không khỏi sửng sốt.

Minh Dao:

“……….”

Mẹ nó anh ta triển khai tốc độ cốt truyện nhanh gấp 2 lần sao? Tìm thẳng luôn đến cửa? Tàn nhẫn tới vậy???