Mặc Người Chìm Đắm

Chương 21

Đôi tay của người phụ nữ trắng nõn nà thanh tú, anh vẫn còn nhớ cảm giác mềm mại không xương khi chạm vào, nhưng lực đóng cửa lại rất mạnh mẽ.

Khi cánh cửa đóng lại, mùi hương thoang thoảng cuối cùng còn đọng lại trên người cô cũng biến mất không dấu vết.

Thẩm Dực lùi lại một bước, anh giơ tay thắt chặt cà vạt, trong đầu chỉ nghĩ đến nụ cười ngọt ngào của cô khi đến gần.

Dường như giữa hai người không hề có ngăn cách.

Thái độ của Khương Dư Dạng cũng không nể nang gì, sau khi đóng cửa lại thì cô hoàn toàn không thèm quan tâm bên ngoài đã xảy ra chuyện gì.

Ở nhà còn một ít rau củ, sau khi rửa sạch thì cô cho thêm vào một ít gia vị tự làm, nước cốt chanh, muối, mật ong và một ít dầu vào món ăn để giảm bớt mỡ, tốt cho sức khỏe.

Dù cơn gió đang rít gào giận dữ nhưng trong ngôi nhà vẫn bình lặng, thậm chí còn có phần yên tĩnh quá mức.

Khương Dư Dạng cất bát đĩa đi, cô nhìn về ban công ở đằng xa một lúc, vừa định quay đầu lại thì đã nhìn thấy Thẩm Dực ở dưới lầu.

Anh lên chiếc Cayenne đen bóng rồi cứ thế phóng đi.

Cô thầm cười khẩy, lần này... Anh ta được nếm “món cấm cửa” chắc là ngon lắm nhỉ?

Từ rất lâu rồi, Khương Dư Dạng đã nghĩ đến chuyện tự tay làm những chiếc bánh ngọt, nhưng lúc ở Trung Quốc thì cô quá bận rộn để bắt tay vào làm.

Sau tuần lễ thời trang này, cô nghĩ mình có thể thử học làm bánh một lần xem sao.

Lên mạng xem thử các lớp học làm bánh một lúc, Khương Dư Dạng cuối cùng cũng chọn được một khóa không trùng với thời gian biểu. Luvevaland chấm co. Cô cũng có kỹ năng nấu nướng trước đó nên việc học hẳn không gặp nhiều khó khăn.

Hôm nay công tác chuẩn bị cho Tuần lễ thời trang chính thức bắt đầu. Cô rời giường, buộc tóc đuôi ngựa cao, khuôn mặt tinh xảo tự nhiên chỉ lớn bằng lòng bàn tay.

Chuông cửa nhà vang lên hai tiếng.

Cô bước tới mở cửa xem thì nhận ra đó là bà Cather, hàng xóm của cô.

Người phụ nữ đang cầm trên tay một chiếc bánh red velvet trông rất ngon.

“Dạng, cháu có muốn thử không?”

Khương Dư Dạng vui vẻ nhận lấy và cảm ơn bà, bánh red velvet rất nổi tiếng trên toàn thế giới, bánh tơi lại béo ngậy, ăn một lần là nghiện.

Cô đặt nĩa xuống, lại loáng thoáng nhìn thấy tên hãng trên hộp bánh.

Một số ký ức không cố tình gợi lại, nhưng mỗi khi nhìn thấy lại tự giác ùa về.

Thẩm Dực từng đưa cô đi ăn ở tiệm bánh ngọt này, anh còn nói là hãng trụ sở ở nước ngoài, nếu không phải là thành viên thì phải đặt trước ba tháng mới được thử một số loại bánh ở đây.

Ngoài Thẩm Dực ra thì còn ai có thể cho cô ăn bánh red velvet nhanh như vậy được?

Anh còn hối lộ cả hàng xóm của cô sao?

Tâm tư của người đàn ông này thực sự không coi thường được.

Khương Dư Dạng dùng khăn giấy lau khóe môi, nụ cười không chạm tới đáy mắt: “Bà Cather, cháu nghĩ sau này bà không nên nhận bánh của người lại đưa đâu ạ. Cháu đang học làm bánh, sau khi học xong rất mong vợ chồng bà đến nhà cháu ăn bánh.”

Cô quấn mình trong chiếc áo gió rồi bình tĩnh đi xuống lầu.

Hôm nay [ICON] phải quay ngoại cảnh, địa điểm là bên bờ sông Seine. Luvevaland chấm co Tuần lễ thời trang sắp tới cũng sẽ có một buổi trình diễn sân khấu chữ T dưới nước đình đám được tổ chức tại đây.

Khương Dư Dạng đang chỉ đạo dàn cảnh hiện trường thì nhìn thấy đám đông đằng xa vang lên tiếng xôn xao không nhỏ.

Lúc đầu chỉ có người lấy điện thoại di động ra chụp ảnh nhưng về sau không ít người cũng kéo đến hóng chuyện.

Cô khẽ cau mày, ngay lúc đang tự hỏi là minh tinh nào có tiếng tăm như vậy thì Ôn Phù đã lọt vào tầm mắt cô.

Công bằng mà nói, đây là lần đầu tiên Khương Dư Dạng nhìn thấy cô ta ngoài đời.

Ôn Phù vận một chiếc váy dài màu đen khoét lưng, phía sau là hoa văn hình một đóa hoa hồng.

Hoa hồng đen vừa có gai lại nguy hiểm.

Phô trương hơn cả bộ quần áo là chiếc vương miện ngọc trai với những viên đá quý tỏa sáng rực rỡ trên đầu cô ta.

Ôn Phù tựa vào lan can tạo dáng đủ kiểu, bên cạnh là một nhϊếp ảnh gia đang không ngừng nháy máy.

Vừa lúc lại đi tới chỗ họ sắp quay ngoại cảnh.

Khương Dư Dạng khẽ nháy mắt, cô đứng đó xem cô công chúa nhỏ kia làm trò.

Mỗi khi có mâu thuẫn giữa hai bên thì thực tập sinh luôn là người đứng mũi chịu sào.

Thực tập sinh mới của [ICON] dường như đang trao đổi với đoàn đội của cô ta, không biết đã nghe được câu gì mà khiến cô công chúa kia nổi cơn tức giận.

Mặt Ôn Phù lạnh lùng, hoàn toàn không thèm để ý tới.