Mạnh Kiến Hồng gật đầu: "Vậy cháu sẽ làm công việc không đòi hỏi chuyên môn ạ?"
Sở trưởng Ngưu cười ha hả: "Không phải, không phải vậy. Nam giới làm tạp vụ, nữ giới làm nhân viên phục vụ. Nhân viên nữ phải trẻ tuổi và mặc áo ngắn màu xanh!"
Mạnh Kiến Hồng hiểu ra: "Là dọn dẹp vệ sinh ạ?"
Sở trưởng Ngưu: "Đúng vậy, dọn dẹp nhà ăn và phòng ốc cho khách."
Mạnh Kiến Hồng: "Họ có yêu cầu gì không ạ?"
Kiếp trước khi còn sống, mười ngón tay của cô không dính nước giếng, chưa từng làm bất kỳ việc gì.
Phiêu dạt mười năm, trải qua nhiều thăng trầm, cũng đọc rất nhiều sách trong thư viện, kiến thức của cô đã tăng lên đáng kể. Tuy nhiên, cô chưa bao giờ làm công việc chân tay, dù đã từng nhìn thấy vô số lần.
Sở trưởng Ngưu: "Dọn dẹp vệ sinh không yêu cầu gì cao, sau khi vào làm việc sẽ có huấn luyện. Họ sẽ xem xét, người cao gầy, khuôn mặt ưa nhìn chắc chắn sẽ được nhận."
Ông suy nghĩ một lát rồi bổ sung: "Cháu yên tâm, khách sạn Thủ Đô là khách sạn lớn và uy tín, là doanh nghiệp nhà nước. Khách nước ngoài mà họ tiếp đãi đều là những người có danh tiếng và hợp pháp. Nhân viên phục vụ cần phải xinh đẹp, nhưng chắc chắn sẽ không có chuyện làm bậy. Bác sẽ không giới thiệu nơi không tốt cho cháu đâu."
Mạnh Kiến Hồng cười và nói: "Cháu hiểu mà bác Ngưu. Nơi như khách sạn Thủ Đô không phải ai muốn vào cũng được. Cháu có cơ hội làm nhân viên phục vụ ở đây là may mắn rồi."
Thật ra, Mạnh Kiến Hồng vô cùng quen thuộc với khách sạn Thủ Đô này.
Khi cô theo cha về nước, tình hình lúc đó vẫn còn rất hòa bình. Ban đầu, cô và cha đã ở tại khách sạn này.
Cô còn nhớ nơi đây có món sườn bò tiêu đen trứ danh. Bây giờ được làm việc ở nơi quen thuộc, cô cảm thấy có chút gắn bó.
Sở trưởng Ngưu gật đầu: "Nói đúng lắm, người bình thường cả đời này cũng khó có thể bước vào khách sạn Thủ Đô. Cháu còn trẻ nên có thể không biết, trước đây, chỉ cần mở cửa sổ khách sạn này là có thể nhìn thấy biển đấy! Cháu xem khách sạn này có tuyệt vời không!"
Hai người đang nói chuyện thì đã đến khách sạn Thủ Đô.
Khách sạn này được xây dựng vào cuối thời kỳ nhà Thanh. Lúc đầu do người Pháp xây dựng, mang phong cách châu Âu, vô cùng tráng lệ. Nơi đây từng tổ chức yến hội hoa viên của Phổ Nghi.
Vào thời kỳ Dân quốc, nơi này trở thành phủ bộ ngoại giao Dân quốc thứ hai, dùng để tiếp đãi các quan chức quân sự và chính trị của các nước. Sau khi Trung Quốc thành lập, chính phủ đã cải tạo khách sạn Thủ Đô thành nơi tiếp đón khách nước ngoài.
Nhìn từ xa, khách sạn hiện lên với kiến trúc năm tầng màu vàng rực rỡ theo phong cách châu Âu, những người bảo vệ trước cửa đứng nghiêm trang.